Page 145 - MuDoso78
P. 145
Mũ Đỏ 78 144
đến được phòng chờ, bà Thu lại lục đục tay xách nách mang dắt díu con
cái vào phòng chờ tiếp vì đã hết giờ thăm gặp nên phải đợi đến sáng hôm
sau,những người đến trước họ xin phép những cán bộ công an cho mượn
cái bếp để nấu lại thức ăn, nhà bếp chỉ là ba bức vách lá dừa khô kết lại,
bốn cái bếp để nấu thức ăn, mỗi bếp được kê bằng ba hòn gạch, có lẽ đã
được xử dụng rất nhiều lần nên những viên gạch đen thui, bẩn thỉu và sứt
mẻ rất khó để kê cái nồi nếu không cẩn thận sơ ý một chút thức ăn sẽ bị
đổ ra bếp, củi là những cành cây xếp chồng lên nhau ở bên ngoài, được
mọi người chuyền tai nhau rằng cái nhà bếp này là do những người tù cải
tạo dựng lên và đem củi trên rừng về chất ở đây nhưng ai muốn mượn bếp
thì phải bỏ tiền ra mua củi mà nấu !... khi được phép nhiều người đã thay
phiên nhau đem thức ăn đi hâm lại hoặc nấu cơm, nấu sôi nếp, con Thảo
mệt lắm, nó ngồi nghỉ thở một lúc nó chỉ muốn gục xuống ngủ luôn một
mạch nhưng rồi nó cũng gượng dậy đi mượn được một cái nồi nhỏ của
một người đàn bà đi thăm chồng để nấu lại thức ăn trong khi mẹ nó đi nộp
đơn xin thăm bố nó nơi bàn làm việc của các cán bộ trại giam ở phòng
bên cạnh,bà bác tốt bụng cho nó những nhánh củi còn thừa, nó lấy tờ giấy
báo chùi sạch cái nồi rồi đổ thức ăn trong hộp nhựa vào nồi và chụm vài
cành cây khô nấu lại cho nóng rồi đổ trở vào cái hộp xong nó đi rửa cái nồi
đem trả lại cho người đàn bà đã cho nó mượn,con Thảo bưng hộp thức ăn
đi vào phòng đợi thấy thằng Hòa và con Mai đã nằm lăn ra nền nhà thật
tội nghiệp, con Bích đang ngồi ngủ gật tay vẫn cầm cái quạt giấy hờ hững
quạt cho hai đứa em; con Thảo biết em nó vừa đói vừa mệt, Thảo hỏi mẹ :
- má ơi! có cần hâm lại những hộp thức ăn của ba không?
- không cần đâu, tối hôm qua má đã nấu lại cho kỹ hết rồi con à…
- bao giờ thì họ mới cho mình thăm gặp ba hả má?
Bà Thu vừa đi nộp giấy thăm nuôi về tới, bà vừa trả lời con vừa ngồi xuống
bên cạnh những chiếc giỏ
- má cũng không biết, chắc phải sáng mai con à! cũng giống như lần
trước thôi mà con …! Cũng may … hôm nay mà không đi nhờ xe bò thì có
lẽ phải khua lơ khuya lắc mới vào được đến đây … như lần trước thật khổ!
Con Bích không nói gì, nó lấy gói xôi nếp bầy ra dưới đất rồi kêu mấy đứa
em nó ngồi dậy cùng ăn, vì quá mệt nên hai đứa nhỏ mở mắt không ra,
chúng nó ăn một cách uể oải, dăm ba miếng rồi lại lăn ra nền đất, con Thảo
gói cẩn thận phần xôi nếp còn lại và hộp thịt kho mặn để dành cho ngày
hôm sau, con Bích lấy chai nước uống đem theo từ nhà ra cho mọi người
cùng uống cho đỡ khát, xong nó xách cái chai không ra ngoài bếp tìm đến
lu nước múc đầy chai để dành, một người cán bộ bước vào phòng chỉ cho
tất cả mọi người chia nhau chỗ ngủ qua đêm trên những cái bàn được xếp
gọn một góc, con bé Mai lôi cái mùng cũ vá vài miếng mà nó mang theo
trong túi đựng của nó để hai con chị tìm cách giăng mùng lên rồi cả năm
Tháng sáu hai không một tám