Page 140 - MuDoso78
P. 140

Mũ Đỏ 78                           139
        địa ngục ?!...
        -      Dậy con … mấy đứa dậy đi, tới rồi!con Thảo chạy đi mua vé xe
        đò cho má … mau đi con …
        Bà Thu đánh thức hai đứa nhỏ và nhắc con Thảo chạy đi mua vé xe đò,
        con Thảo không đợi mẹ nhắc, nó nhanh nhẹn nhẩy xuống khỏi xe lam ba
        bánh và lôi theo mấy cái giỏ xách, bị cói để xuống đất rồi dặn mọi người:
        -      Dạ … má chờ con ở đây nghe, Bích, Mai, coi chừng mất đồ đó!...
        -      Em biết rồi … Thảo để mấy cái giỏ cho em coi, má đứng gần bên
        con đi, bé Mai, cu Hòa lại gần chị, mấy cái giỏ để ở giữa … dzậy đó, cho
        con dễ coi chừng … má có mỏi không? má ngồi xuống cho đỡ mỏi chân!...
        Con Bích trả lời cũng nhanh không kém và cũng lôi hai chiếc giỏ xách trên
        sàn xe xuống, hai con bé vào bến xe là chúng hòa đồng ngay tức thì với địa
        bàn hoạt động, ồn ào gần như náo loạn của những tiếng nổ máy xe đủ các
        loại gầm rú liên tục, hai đứa bé tỉnh ngủ đứng bên mẹ nó và con Bíchoai
        như một thiên thần nhỏ bé !.. bà Thu nhìn con bé cười hiền hòa:
        -      Ừ … má không mỏi, Bích à, con nhớ má dặn con khi gặp ba như
        thế nào không?
        -      Dạ … con nhớ rồi má …
        -      Các con có đói không?ăn sôi hay là má mua thêm bánh mì cho các
        con ăn nhé …
        -      Dạ …chờ chút nữa đi má … chờ chị Thảo quay về rồi con đi mua
        bánh mì cho má … sôi để dành đến trưa ăn đi má!
        -      Ừ …
        phải chờ cả giờ đồng hồ sau con Thảo mới từ quầy bán vé đông nghẹt
        người chui ra, nó quay trở lại với bốn tấm vé xe cầm chắc trong tay, nó nói:
        -      Có vé xe rồi đây nè má … người lớn, mỗi người một vé, con Mai
        với thằng Hòa chung một vé… nên còn dư tiền …
        -      chị Thảo đưa tiền cho em đi mua bánh mì mang theo ăn … má nói
        …
        -      mua bánh mì hả má … để con chạy đi cho lẹ …
        vừa nói con Thảo vừa quay mình đi như chạy làm con Bích đứng ngẩn
        người, nó tức tối nói với bà Thu:
        -      Má coi chị Thảo đó … cái gì cũng giành hết …
        -      để nó đi cho lẹ con … con cũng giỏi vậy …má biết, nhưng con
        cũng có chuyện làm mà … bây giờ mình chuẩn bị đi chưa?
        -      Dạ …
        mọi người đứng đợi một lúc thì con Thảo chạy về với một bọc to, chưa tới
        nơi nó đã hối thúc mọi người :
        -      lẹ đi, lẹ đi … má … mình lên xe được rồi … Bích quàng cái ba lô
        lên cho Thảo … đưa hai cái giỏ đây … đi đường này …má!...
        con Thảo luôn mồm như một vị tướng chỉ huy trong môi trường quá quen
                        Tháng sáu hai không một tám
   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145