Page 139 - MuDoso78
P. 139

Mũ Đỏ 78                      138

        định không đi, nó không muốn rời xa tổ ấm này, tất cả tình cảm của nó chỉ
        ở đây, quẩn quanh trong cái chái nhà chật hẹp nhỏ bé này với những sự
        thương yêu, đồng cảm với hoàn cảnh của nó một cách rất tự nhiên,  sau
        khi biết dì Hằng không còn ở Mỹ Tho thì nó không muốn đi đâu hết… con
        Bích sợ chú thím Kiên bắt về Mỹ Tho, nó bám lấy con Thảo, nước mắt
        chạy quanh, con Mai và thằng Hòa đứng che dấu cho con Bích, mấy đứa
        bé không muốn có sự phân chia chúng nó.

        Chú Kiên không ép con Bích về ở với chú thím nhưng chú rất mừng khi
        gặp được đứa con gái của người bạn đồng đội năm xưa, chú đã đánh điện
        tín báo luôn cho dì Hằng nói về số phận của con Bích hiện tại và hoàn
        cảnh của bà Thu, mẹ nuôi của con Bích như thế nào nên chỉ tuần lễ sau bà
        Thu cũng đã nhận được điện tín cám ơn của dì Hằng, vài ngày sau đóthì
        có người tới giao cho bàThu một số tiền nói là của bà Hằng ở Úc châu gửi
        tới biếu bà để bà đi thăm ông, và gửi gấm con Bích nhờ bà Thu nuôi nấng
        dậy dỗ nó. Và đúng là …” đồng bạc đâm toạc tờ giấy …” cái đơn xin thăm
        nuôi chồng của bàThu khó khăn kéo dài bao nhiêu ngày vì bà không có hộ
        khẩu và cũng khó nhất là bà không có tiền để làm cái thủ tục “đầu tiên”
        nói ngược… nhờ qua được cái thủ tục khốn nạn bẩn thỉu này nên tờ đơn
        xin thăm nuôi đã được đóng dấu đỏ chót với những hàng chữ như đập vào
        mắt người ta: NƯỚC VIỆT NAM - DÂN CHỦ - CỘNG HOÀ - XÃ HỘI
        - CHỦ NGHĨA, TỰ DO - ẤM NO - HẠNH PHÚC!...  Nhờ có đồng tiền
        nên mọi thủ tục thông qua dễ dàng, nhanh chóng bà liền làm một tờ đơn
        xin tạm trú cho cả năm mẹ con và dưới tờ đơn xin tạm trú phải là những
        tờ giấy bạc có giá trị!... chú Kiên quay về Mỹ Tho làm một giấy khai sinh
        giả cho con Bích mà cha mẹ nó là ông bà Thu! mọi thủ tục giấy tờ đã được
        hợp thức hóa một cách khá dễ dàng với một cái giá phải trả lại không dễ
        dàng nếu bà không được sự giúp đỡ của dì Hằng thì phải chịu bó tay …
        bây giờ cũng chỉ là tạm trú thôi!... chưa có hộ khẩu chính thức thì họ cũng
        vẫn bắt, hoặc đuổi đi Kinh Tế Mới bất cứ lúc nào họ muốn nếu không có
        tiền, nhưng dù sao cũng lo được một vấn đề khá phúc tạp và khó khăn đó là
        cái hộ khẩu tạm trú cho mẹ con bà trong đó có cả con bé Bích!... luật trong
        tay của Đảng Cộng Sản mới từ trong rừng ra!... vậy mà chẳng ai thoát!...
        xin được giấy thăm nuôi bà liền chuẩn bị cùng các con đi thăm ông Thu.


        Năm mẹ con ngồi trên chiếc xe Lam ba bánh ra bến xe miền đông khi trời
        vẫn tối đen …  bé Mai và cu Hòa gục vào lòng mẹ ngủ,mưa vẫn rơi đều và
        nặng hột, tiếng động cơ của chiếc xe nghe lạc lõng trong đêm vắng, trên
        chuyến xe còn có thêm hai người đàn bà cũng tay xách nách mang nhưng
        chẳng ai nói với ai một lời nào, bà Thu vuốt những hạt nước mưa trên mái
        tóc hai đứa con, thời buổi gì mà càng ngày như càng lao xuống chín tầng
                        Tháng sáu hai không một tám
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144