Page 143 - MuDoso78
P. 143
Mũ Đỏ 78 142
như hàng triệu người dân miền nam chất chứa và dấu kín trong lòng nặng
những nỗi niềm uất hận khổ đau!...
Chiếc xe đò cọc cạch đơn độc bò trên con đường loang loáng nước mưa,
trời vẫn còn tối đen, cơn mưa lớn lại bất chợt đổ xuống ầm ầm trên nóc xe,
người lơ xe kéo hai tấm bạt nylon che hai bên thành xe để mưa không hắt
vào chỗ ngồi của khách nhưng anh ta lại bịướt sũng nước mưa, phải ngồi
thu mình bên cạnh thùng than cho đỡ lạnh, sau ngày miền Nam được “giải
phóng “thì cả miền Nam không còn xăng nên những chiếc xe đòđược “cải
tiến “ trở lại thời Đệ Nhị Thế Chiến chạy bằng than !!!.... Xe đến cổng trại
bên ngoài khi ánh mặt trời đã ló dạng nhưng chưa tới giờ nên tất cả những
người đi thăm nuôi tù cải tạo đều phải đứng bên ngoài, cũng may cơn mưa
tođã dứt, năm mẹ con ngồi dưới đất lẫn vào đám người chờđược thăm gặp
người thân, sự chờđợi của mọi người như toát cả ra ngoài không gian mà
thời gian thì chưa cho phép … gần một tiếng đồng hồ sau họ mới được cho
vào cổng sau khi phải trình giấy tờ đầy đủ, xong lại tay xách nách mang
mọi người lần lượt từ cổng an ninh thứ nhất lếch thếch kéo nhau đi bộ cả
năm sáu cây sốxuyên qua khu rừng để đến nhà thăm nuôi !... năm mẹ con
vừa đi vừa nghỉ, bà Thu ái ngại nhìn các con sợ chúng nó mệt, trong khi
con Thảo rất vui, nó tưởng tượng khi gặp bố nó xem bố nó có khoẻ không,
nó sẽ khoe với bố nó về chuyện nó “lượm “được con Bích ở bến xe như thế
nào, trong lòng mải suy nghĩ nó quên mệt và tủm tỉm cười một mình, con
Bích hai tay xách hai cái giỏđã thấy khá mệt bèn gọi con Thảo:
- Chị Thảo … nghỉ mệt chút đi … em mệt rồi!
- Ráng chút nữa đi Bích … chưa gìđã kêu mệt rồi!lần trước Thảođi
thăm ba cũng kêu mệt vàđường xa quá, có một bà bác cũng đi chung
đường nói Thảo đừng kêu mệt và than đường xa vì như vậy sẽ làm mình
mệt thêm!
- thiệt hả? vậy thì em không nói nữa, nhưng mình nghỉ chút được
không?
Bà Thu vội nói với các con:
- nghỉ chút đi con … má cũng thấy mệt rồi … coi vậy chứ cũng xa
lắm đó!
mấy mẹ con cùng ngồi nghỉ bên những gốc cây cạnh con đường mòn, lác
đác cũng có những người đi thăm nuôi rải rác trên con đường gồ ghề khúc
khuỷu dẫn vào trại giam… con Bích tò mò hỏi con Thảo:
- Chị Thảo … hồi nẫy em thấy Thảo cười … có gì vui vậy?
- Ừ… Thảo đang nghĩ tới lúc mình gặp được ba… Thảo sẽ nói cho
ba biết làThảo “lượm”được Bích ở bến xe xa cảng miền tây như thế nào
…hihi chắc ba vui lắm !...
- Thảo đừng có nói … Bích đang sợnè!...
Tháng sáu hai không một tám