Page 146 - MuDoso78
P. 146
Mũ Đỏ 78 145
mẹ con cùng chui vào nằm sát bên nhau …. chẳng bao lâu mấy chị em con
Thảo đã chìm vào giấc ngủ mệt nhoài… bà Thu vẫn thao thức nghĩ đến lúc
được gặp chồng, bà lại chẩy nước mắt, những giọt nước mắt đắng cay, khổ
nhục, bà thiếp đi lúc nửa đêm về sáng ….
Sáng sớm hôm sau trong không khí ồn ào của những người đi thăm nuôi tù
cải tạo, bốn chị em con Thảo đứng cả ngoài hiên nhà thăm nuôi cùng với
nhiều người khác, dáng điệu, khuôn mặt họ đều lộ vẻ mệt mỏi với những
ánh mắt trông mong khắc khoải được gặp lại người thân luôn hướng về
phía cổng trại qua suốt con đường mòn dẫn vào khu vực trại tù bên trong
hàng rào có hai người công an vác súng đứng canh gác, xa xa từng người
một bước ra và đang tiến về phía họ, con Bích e dè đứng núp sau lưng con
Thảo, nó hồi hộp giây phút gặp một người mà nó sẽ gọi bằng “ bố “ như nó
vừa mới được khai sanh !... nó hơi run và hơi thấy sợ! nó nắm bàn tay con
Thảo, con Thảo cũng nắm lấy bàn tay nó và cảm nhận được bàn tay con
bé Bích run run trong tay nó, Thảo ngạc nhiên quay lại nhìn Bích, nó nhìn
thấy trong ánh mắt con Bích đầy vẻ lo âu, nó bóp nhẹ tay con Bích nói nhỏ:
- đừng lo! … lát nữa gặp ba, Thảo sẽ nói cho ba biết mọi sự ! ba
hiền lắm ..
- em hồi hộp quá … chị Thảo …
- có Thảo đây nè … đừng lo …
Vừa đúng lúc con Mai và thằng Hòa reo lên …
- Ba kìa … ba kìa … ba đang ra tới kìa … má ơi, chị Thảo …
- Máơi … ba ra tới rồi kìa má …
Những tiếng reo của chị em con Thảo xen lẫn những tiếng reo vui mừng
không kém của những đứa trẻ khác, những người vợ, người mẹ của những
người tù cải tạo cũng vui mừng lục đục đứng hết cả lên chờ đợi, thằng Hòa
vụt chạy ra khỏi hiên nhà đợi phóng thẳng đến chỗ ông Thu đang bước
đến gần cổng gác, nó ôm chầm lấy chân ông Thu mặt ngẩng lên toét miệng
cười với bố, vài người hoảng sợ lặng nhìn và chờ đợi một sự việc xấu sẽ
xẩy ra cho hai cha con, nhưng cả hai người công an đều như không nhìn
thấy và không có phản ứng gì, ông Thu cúi xuống vuốt tóc con trai rồi nắm
tay nó dắt đi tiếp đến cổng gác bước lên thềm nhà thăm gặp!... một toán
công an bước vào chỉ định chỗ ngồi cho từng gia đình được thăm nuôi, con
Bích sợ chết khiếp vì là lần đầu tiên nó đi thăm một người tù sẽ là cha của
nó kể từ hôm nay, trong một khung cảnh hết sức lạ lùng cùng với những
bộ mặt lạnh lùng của những người cán bộ, công an … gia đình con Thảo
được ngồi ở một cái bàn giữa ba giẫy bàn cùng với một gia đình khác, mỗi
bàn có hai cán bộ công an ngồi hai đầu bàn, người tù cải tạo ngồi ở phía
đối diện với gia đình thăm nuôi, họ không được ngồi gần nhau và khi nói
Tháng sáu hai không một tám