Page 136 - MuDoso78
P. 136
Mũ Đỏ 78 135
luôn rình rập gây nguy hiểm thình lình, hình như đó là thói quen chịu đựng
của những cảnh đời đã rơi vào bước đường cùng trong một xã hội không
công bằng và không có lòng bác ái, nhân từ, mọi trật tự trong xã hội cũ bị
đảo lộn, nhà cầm quyền mới đang cố tình xây dựng một xã hội chủ nghĩa
mà trong đó người dân hoàn toàn vô sản !!... Hai tay con Thảo xách hai
chiếc giỏ cũng đựng đầy ắp những tình thương yêu của mẹ con nó dành
cho bố nó, con Bích cũng xách hai tay hai giỏ nhẹ hơn so với con Thảo,
nhưng cũng khá nặng đối với nó, con bé Mai đeo cái giỏ đựng những thứ
cần dùng, hai bánh thuốc lào với mấy gói trà mà bà ngoại nó gửi cho bố
nó! Bà Thu chuẩn bị mang theo cả một nồi cơm nếp muối mè làm lương
thực dọc đường cho bốn đứa con để khỏi tốn tiền, nhưng nếu còn thì dồn
hết cho bố nó mang vào trại giam để dành ăn! Năm mẹ con bước ra khỏi
nhà, sau khi khoá cửa, năm bóng người lúp xúp đi trong đêm tối dưới cơn
mưa tầm tãnhư trút nước xuống đầu họ, tất cả những giỏ xách, bị cói đều
được bọc trong những túi nylon cho khỏi ướt, bà Thu bước khấp khểnh
bên cạnh đứa con trai út, hai tay bà cũng xách hai bị cói đựng toàn thức ăn
màtrong lòng bà cảm thấy nhẹ nhàng vui sướng vì những điều khó khăn
mà bà tưởng chừng đã không thể nào thực hiện nổi nay đã đạt được, bà
có được ngày hôm nay là nhờ trời cũng vẫn còn xót thương những người
khốn khổ như mẹ con bà, ông trời đã đem con Bích đến cho bà thêm một
đứa con, nó ở với bà, rau cháo qua ngày, khốn khổ có nhau, cái khốn khổ
đã đến tận cùng rồi thì cũng chẳng còn gì phải sợ khổ nữa, cái số của nó
thảm thương như vậy nên nó cũng đã có sức chịu đựng với mọi hoàn cảnh,
con bé rất ngoan và biết nghe lời bà dậy bảo, nó đến với bà đúng là duyên
số dun dủi thật kỳ diệu …
Dì Hằng của con Bích là bạn thân của thím Kiên, cách đây hơn một tháng
chú thím Kiên từ Mỹ Tho lên Sàigòn để đánh điện tín cho thằng con hiện
đang sống bên Úc, chú có mang theo một ít cá khô tự tay chú Kiên đi lưới
và phơi khô để làm quà cho bà đi thăm ông Thu, chồng của bà Thu và cũng
là đơn vị trưởng của chú Kiên, bà Thu nhờ chú thím tìm hộ người dì của
con bé Bích hiện đang sống ở Mỹ Tho, thím Kiên hỏi rõ tên của vợ chồng
dì dượng con bé, thím hỏi cả tên của hai đứa con dì dượng của nó, sau khi
biết chắc chắn dì Hằng của con bé chính là người bạn hàng xóm rất thân
của thím Kiên thì thím cho biết gia đình bên nhà chồng dì Hằng đã vượt
biên bằng chiếc tầu đánh cá của họ gần ba năm nay rồi và hiện đang định
cư tại Úc, trong chuyến vượt biên đó, dì Hằng cũng dành cho thím Kiên
một chỗ không tính tiền, nếu chú thím không muốn đi thì có thể nhường
cho người thân tín để kiếm vài lượng vàng làm vốn, nhưng chỉ có một chỗ
cho một người đi thôi, chú thím Kiên quyết định cho thằng con của chú
thím đi theo dì Hằng, chú thím Kiên không ngờ mà cũng không thể biết
Tháng sáu hai không một tám