Page 133 - MuDoso78
P. 133
Mũ Đỏ 78 132
chỉ là phù phiếm, mộng ảo, họ dùng để lừa bịp, để mị dân mà không bao
giờ tìm thấy, không bao giờ có trên mảnh đất quê hương đau khổ này đang
nằm trong tay đảng Cộng Sản !!...một Đảng Ăn Cướp và giết người thì
đúng hơn !!!... những bộ mặt qủy quái đang cười nham nhở, thỏa mãn sau
khi lừa phỉnh và tóm gọn một số lượng khổng lồ những tinh hoa của miền
Nam Việt Nam cho vào những nhà tù được thiết lập nhanh chóng, và sau
đó là đốn ngã những mảnh đời thiếu phụ còn trẻ măng, còn ngây thơ đến
độ họ nói gì cũng tưởng là thật !!... để rồi sa chân vào những nẻo đường mà
không bao giờquay trở lại được !!...hoặc lang thang, tất bật khắp mọi nơi
để tự sinh tồn và nuôi con, nuôi chồng tù tội!... tất cả đều bị lừa, tất cả đều
quá dễ tin, quá thành thật !!… tưởng họ cũng chính nhân quân tử như mình
!!... để rồi biết bao nhiêu người đã phải gặp cảnh … nhà tan, cửa nát !!...
chẳng biết trách ai đây ??!!!... Đảng Cộng Sản Việt Nam đang tận hưởng
sự toàn thắng mà họ cho rằng rất vẻ vang và ra tay bằng đủ mọi cách đập
cho tan nát những yếu tố căn bản xây dựng gia đình, rường cột bảo vệ cho
một xã hội còn có giá trị đạo đức của con người được hình thành và được
giữ gìn từ ngàn năm qua …. tất cả những gia đình, người thân của những
người tù khổ sai trong những trại tù để “ cải tạo “ phải tìm cách vượt biên
xa chạy. cao bay nếu không muốn bị vùi dập, bị cướp bóc, bị đuổi đi vùng
kinh tế mới !!!...
Hạnh – Phúc , Tự - Do, Ấm – No của Đảng Cộng Sản là như vậy đó !!!....
những gian khổâm thầm, trong suy tư tính toán những lo toan từng ngày,
từng bữa trong cuộc sống, cộng thêm những lo âu, sợ hãi luôn bao trùm,
vây quanh, những suy nghĩ về tương lai mù mịt của những đứa con đã
làm cho giòng nước mắt không ngừng chẩy hàng đêm … như đêm nay …
bỗng nhiên bà có thêm một đứa con … bà chợt nghĩ đến hoàn cảnh của bà
… nếu chẵng may bà có mệnh hệ nào, các con bà cũng sẽ lang thang, vất
vưởng như con bé kia !!... bà thầm cầu nguyện cho mọi sự được an lành
trong cuộc sống quá khổ đau này!...
Một cơn gió thoảng qua, bà cảm thấy ớn lạnh từ trong buồng phổi, một
cơn ho kéo dài khiến bà muốn đứt hơi!bà vội xỏ chân vào đôi dép mòn lẳn
gót lê những bước thấp bước cao vào nhà, bà kéo cánh cửa cài lại cẩn thận
và chui vào mùng, cái mùng nhà binh cũng là của chồng bà … bao nhiêu
kỷ niệm của những ngày xưa khi ông đi hành quân, bà đều xếp cái mùng
này vào ba lô cho ông, ngày ông đi tù thì một người bạn đã chia cho ông
một cái mùng khác nên ông để lại cái mùng này cho bà, mỗi khi nằm ngủ
trong mùng bà lại nhớ tới ông !! bà nằm thao thức nhìn ngó những đứa con
qua ánh đèn dầu leo lét, những đứa con là tất cả tình yêu của vợ chồng bà,
kể từ khi còn là một cô học trò nhỏ bé mới biết yêu !.. nhìn các con dưới
Tháng sáu hai không một tám