Page 257 - MUDO 77
P. 257
Mũ Đỏ 77 253
tiễn, cối, súng cá nhân, súng cộng đồng, đồng loạt nhắm bắn vào đoàn xe.
Có hơn phân nửa đoàn người bị giết chết, bạn vẫn có thể nhìn thấy thân
xác họ, hay những gì còn lại thuộc về thân xác họ, treo lòng thòng ngoài
cửa sổ, nằm trải dài trên đường lộ, hay đùn cục lại với nhau trong ghế ngồi.
Những người còn lại may mắn chạy thoát sau những đụn cát.
Đoàn xe tử thần này nằm dài cả dặm trên quốc lộ 1, trên con đường được
người Hoa Kỳ làm thay thế cho con đường đầy gió bụi giữa Huế và Quảng
Trị mà ngày xưa được những quân nhân Pháp đặt tên là Dãy Phố Buồn
Hiu.
Phần lớn các xác chết nay đã trở thành những bộ xương khô, quần áo họ
đã mục nát dưới ánh nắng mặt trời và sau những cơn mưa, nhưng bạn vẫn
còn phân biệt được một phần nào, cái áo của một bé gái nằm kia, bộ đồ
ngủ của một lão ông bên này.
Gần như những chiếc xe cam-nhông là xe sơn màu xanh lục, màu của xe
nhà binh, nhưng các chiếc xe gắn máy và xe đạp là xe chở các thường
dân. Hầu hết những chiếc xe nhà binh, là xe chở các thương binh, những
người này khi bị cộng quân tấn công đã không còn sức để chiến đấu hay
trốn chạy.
Trong một chiếc xe nhà binh, năm trong mười xác nạn nhân vẫn còn dấu
vết của các bông băng và các dây bằng vải cột quanh cổ, đeo trước ngực.
Trong một xe khác có năm cái băng ca với thân xác nằm lên trên.
Tất cả các xác xe và thân xác nạn nhân đã bị cướp bóc, hoặc là do quân
cộng sản Bắc Việt hay là do những người chạy nạn gây ra. Các cửa xe bị
bung rộng, đồ vật rơi tung tóe đầy cả đường, một vài cái túi quần trong các
chiếc quần còn sót lại bị lật ngược ra.
Tại đây, bạn không thể làm được gì hơn. Phải nhắm mắt, quay lưng và rời
khỏi nơi này, cố gắng quên đi những gì bạn đã nhìn thấy - đoàn xe của tử
thần, xe cam-nhông ngập xác người. Phải cần một thời gian thật dài, trước
khi bạn đem được sự việc kinh hoàng này rời khỏi trí óc của bạn.”
Convoy of Civilians, Injured Becomes a Scene of Horror/Ken Warner/
UPI/1972
“Trung Tá Hiếu ra lịnh cho người đại đội trưởng Đại Đội 51 đang phòng
thủ mặt trước của tiểu đoàn. Đại đội sẽ phải nằm lại, cố thủ và làm thành
phần chận hậu cho tiểu đoàn rút lui và di chuyển đến một vị trí mới. Nhiều
phi cơ chiến đấu đang ở trên vùng và tôi nói với Trung Tá Hiếu rằng Trung
Sĩ McCauley sẽ đi với ông; tôi muốn điều khiển cuộc dội bom và kiên
quyết ở lại để làm cho xong công việc ấy. Sau khi vừa chỉ tay ra hiệu cho
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược