Page 255 - MUDO 77
P. 255
Mũ Đỏ 77 251
đẻ’ cuối cùng bên dưới đất, và anh ta sẽ không để là người bị bỏ rơi lại.
Tôi cũng sẽ nhảy lên trực thăng thôi. Và anh cũng sẽ làm vậy.” Captain
Rich Johnson.
Vietnam’s Forgotten Army: Heroism and Betrayal in the ARVN/Andew
Wiest/2008
“Theo lời Đại Úy Johnson, trong số tám mươi tám người lính miền Nam
trong các hố bom vào buổi sáng, ông đếm được ba mươi sáu người sống
sót về lại Khe Sanh. Đó lại là điều mà giới truyền thông tường trình lại
về quê nhà, với kiểu các người lính Quân đội miền Nam là những kẻ hèn
nhát. Nhưng trong hệ thống chỉ huy của Hoa Kỳ lại khác, Tiểu đoàn 4 Bộ
Binh đã chiến đấu suốt trong sáu tuần lễ; làm đoàn quân đoạn hậu cho
trung đoàn rút lui, họ bị bao vây và hết đạn dược cho đến khi các chiếc
trực thăng đến mang họ ra.”
Into Laos: The Story of Dewey Canyon II/Lam Son 719/Keith William
Nolan/1986
“Sắp sửa được làm thiếu uý, Nguyễn Lương ra trường với thứ hạng khá
cao trong khóa, đủ để được vinh dự là một trong mười bốn sĩ quan được
vinh hạnh bận bộ đồ rằn và được chọn về binh chủng Thủy Quân Lục
Chiến, binh chủng mà họ đã tình nguyện ghi danh để phục vụ. Các công
dân Hoa Kỳ sẽ bị bất ngờ khi biết được người Việt có binh chủng Thủy
Quân Lục Chiến, họ sẽ bất ngờ gấp bội khi hiểu rằng chỉ những người
đứng đầu khóa, những người xuất sắc trong nhóm những người xuất sắc,
mới được chọn làm những sĩ quan trẻ cho binh chủng Thủy Quân Lục
Chiến và những binh chủng thiện chiến khác như Nhảy Dù, Biệt Động
Quân. Sự ganh đua để giành chỗ cho được những đơn vị nầy rất là khốc
liệt.”
Ride the Thunder/Richard Botkin/2009
“Sáng ngày 29-4-1972, hai Đại Uý George Philip và Bob Redlin lái chiếc
Jeep đến bộ chỉ huy Lữ Đoàn 369 TQLC tìm và gặp Thiếu Tá Sheridan.
Câu nói đầu của Đại Uý Philip: “Thiếu Tá đã nhìn con đường ngoài quốc
lộ chưa, hàng ngàn người dân đang tràn ra quốc lộ, chạy nạn từ Quảng Trị
về. Hai hướng bắc và nam con đường đầy người tị nạn.
George Philip đã không nói lố. Đúng là có cả hàng ngàn người đang di
chuyển về hướng Nam. Trong đoàn người nầy, không có một người lính
nào cả, chỉ toàn người già, trẻ thơ, người mù lòa, người bị thương. Phụ nữ
mang con thơ và một ít đồ dùng của họ trên chiếc đòn gánh. Các người lính
Thủy Quân Lục Chiến đã tặng đồ ăn, nước uống và cả tiền nữa. Nhưng tấm
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược