Page 218 - MUDO 77
P. 218

Mũ Đỏ 77                       214

                - Dạ, xin cám ơn ông, tôi đi bộ được rồi.(không có tiền để trả)
                - Anh cứ lên xe đi, tôi là người ngồi phía ngoài quán, đã chứng
        kiến sự việc anh vừa ở trong quán đó bước ra. Tôi không có lấy tiền anh
        đâu.
                - Dạ, anh đã vậy, xin cám ơn anh.
                - Xin anh đừng khách sáo. Ông chú tôi lúc trước trong quân đội,
        nghe nói ông là lính Nhẩy Dù gì đó, cũng đi học tập cải tạo được tha về
                                                        mấy năm nay.
                                                        Tôi  lên  ngồi  phía
                                                        sau  xe,  nghe  đến
                                                        lính nhảy dù, không
                                                        dằn được tò mò, tôi
                                                        hỏi  ngay  người  lái
                                                        xe:
                                                           - Chú anh là lính
                                                        nhảy dù à, vậy anh
                                                        có  biết  tên  và  ông
                                                        chú ở tiểu đoàn nào
                                                        không?
                                                           - Ông tên là Lê
                                                        văn Năm, nghe chú
        nói, chú là hạ sĩ quan, ở tiểu đoàn sáu bẩy gì đó. Lúc trước “giải phóng”.
        Nghe ông kể truyện, lính nhảy dù đánh trận, đám con cháu chúng tôi, đứa
        nào  đứa đấy mê luôn. Cũng xin phép hỏi anh.
                - Anh là lính hay dân sự, đi học tập lâu chưa?
                - Tôi cũng là lính Nhảy Dù, khi trước ở tiểu đoàn 5, đi “học tập cải
        tạo” cũng khá lâu.
        Xe, ngừng bên lề đường quốc lộ. Người tài xế:
                - Anh đứng chờ tại đây, lát nữa có các xe đò chạy qua đón về thành
        phố.
                - Xin cám ơn anh cho quá giang, và nhờ anh nói lại với ông chú,
        một mũ đỏ 54 gởi lời thăm ông.
                Tôi xuống xe, thay vì anh ta chạy ngay, anh vẫn chần chừ ngồi trên
        xe nhìn tôi và rồi, anh xuống xe, tiến lại tôi.
                - Đây là số tiền tôi chạy xe ôm từ sang đến giờ, một chút ít lòng
        thành , xin anh cầm lấy để khi xuống xe đò, anh có tiền mà trả.
                Sự kiện này, người tài xế xe Honda, đã làm tôi thức tỉnh. Khi tôi
        đứng bên đường đang suy nghĩ, lên xe đò về nhà, làm sao mà có tiền trả
        đây? chẳng nhẽ, nói với người lơ xe, cho thiếu, để sau này về nhà lấy tiền
        trả, hay cứ nói thẳng với anh lơ xe, mình vừa đi “cải tạo” được tha về,
        không có tiền.
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223