Page 223 - DanSan68
P. 223
Muõ Ñoû 68 223

những nỗi niềm của tất cả những địa
phương xa lạ thu góp về. Nắng cũng là
Pleiku nào khác, nó mang đến cái hanh hao
cái nắng không phải của một nơi chốn

khó chịu nhưng cũng trong màu nắng
ấy lấp lánh những tình cảm thầm thì
khó tả. Lạnh cũng chẳng phải là cái
lạnh lẽo bình thường mà hình như cỏ
cây, đường phố, núi non... ở đây cùng
se mình và chia sẻ chung vui buồn với
con người. Từ giây phút hiếm có trong
đời, cảm xúc đã làm ngôn ngữ tăng
Vaø Những câu văn được viết với tâm cảm
thêm lôi cuốn và tạo nhiều ấn tượng.
sống bừng bừng. Những bài thơ như
Nhöõng ghi khắc lại những cuộc đời hiện thực
trong bát ngát khung trời thi ca. Cảnh
và người, người và cảnh, như có gì
trao đổi với nhau, xẻ chia với nhau
Nhaø trong khi chiến tranh đến và cuốn đi
tất cả như trong một cơn hồng thủy.
Những nhà văn, nhà thơ đã làm cho
vaên nắng Pleiku lung linh hơn và bầu trời
Pleiku mênh mông cao vút hơn.

Nhà thơ Vũ Hữu Định
Một người đội vương miện cho Plei-
ku là Vũ Hữu Định. Ông chỉ là người
“khách lạ” ghé chơi, không phải là
người bản quán đã thở và sống với
thành phố ấy. Nhưng, người khách
Phoá lạ ấy đã làm rạng rỡ hơn cảnh vật và
khám phá từ thiên nhiên những tâm
tình ấp ủ theo từng ngõ phố từng bước
chân đi.
Nuùi Nếu nói bài thơ “Còn Một Chút Gì Để

Nhớ” của thi sĩ họ Vũ đã làm cho Plei-
ku trở thành một nơi chốn cực kỳ lãng
mạn và thơ mộng của thi ca Việt Nam
thì cũng chẳng phải là ngoa ngôn.
Những câu thơ dễ thương của một vài

Giả từ Denver
   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228