Page 226 - DanSan68
P. 226
226 Muõ Ñoû 68
Ta với ta xa lạ vô cùng
Buổi chiều ở Pleiku có gì lạ đâu hở em
Có nỗi cô đơn trong cõi sương mù
Có phố buồn hiu có đêm giấu mặt
Có giấc sầu dài trong cõi thiên thu
Có bức tường vôi ghi dấu đạn thù
Có cuộc đời ta chìm trong khói lửa
Kiếp người sao đã lãng du
Buổi chiều ở Pleiku
Buổi chiều nghe mưa bay trên đầu ngọn núi
Buổi chiều như mọi buổi chiều
Tiếng phi cơ, tiếng xe và tiếng súng
Anh còn tiếng nào để nói yêu em.”Những buổi chiều ở Pleiku, với “tiếng
phi cơ, tiếng xe và tiếng súng”, đúng là tình cảnh chúng tôi nhưng khác
với thi sĩ là chúng tôi vẫn còn nhiều lời yêu em chứ không phải “anh còn
tiếng nào để nói yêu em”.



























Kim Tuấn có bài “Làm thơ trên núi” của những cảm giác thực của một
buổi chiều đứng trên cao nhìn xuống thành phố dưới thấp. Bài thơ của cô
đơn, của những phút giây mà con người tự nhiên nghĩ ra những điều thật
xa lạ, trong cái lạnh lẽo của thiên nhiên có nỗi mênh mang của số phận
con người:

“... đá mòn như tuổi trẻ
mười năm còn chiến tranh

Giả từ Denver
   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231