Page 230 - DanSan68
P. 230
230 Muõ Ñoû 68



























Phố cũng xưa và tim thì đau nhói
Quạt nồng đâu qua đó để cơ hàn...”

Ở Pleiku, viết văn làm thơ là một cách thế sống thực cũng như đang thở
với đời. Cái nghênh ngang tuổi trẻ, của không gian trong tầm tay làm thơ
rộng hơn, bao quát hơn cõi nhân sinh đang dưới cánh bay vùng vẫy. Con
người gần với trăng sao hơn, và ngôi tinh đẩu dẫn lộ lúc nào cũng thân
yêu đằng trước. Là chim đầu đàn của Phi đoàn Bắc Đẩu 118, những thăng
trầm của đời binh nghiệp hiện diện trong thơ văn của chàng trẻ tuổi mà
ngày xưa câu thơ Chinh Phụ ngâm đã phác họa hào hùng: “Áo chàng đỏ
tựa ráng pha / Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết in”. Trấn thủ vùng tam
biên Tây Nguyên, cảnh ấy, người ấy, thời tiết ấy, nỗi niềm ấy, làm sao mà
không làm thơ cho được:

“bây giờ ta ở Pleiku
thấy xanh đó núi thấy mù này sương
núi xanh còn ngỡ phố phường
mù sương ngan ngát dễ thường dễ khuây
bây giờ ta nấu nung đây
kêu thương con quốc đắng cay tấc lòng
bụi hồng gió cuốn thinh không
ta con chim nhỏ dám mong cõi trời.”

Tháng Tư 1975, quốc phá gia vong, những người lính tan hàng ngậm nỗi
hờn căm chiến bại. Võ Ý với những bài viết nhắc lại một thời khổ ải mà

Giả từ Denver
   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235