Page 222 - DanSan68
P. 222
222 Muõ Ñoû 68
Nguyễn Mạnh Trinh

Có người nói thơ văn đã choàng vòng nguyệt quế cho thành phố ở nơi
heo hút địa đầu của Tây Nguyên mang danh Phố Núi. Pleiku, một thành
phố nhỏ miệt rừng núi cao nguyên, nhờ thơ và nhạc, đã thành một nơi chốn
đầy thơ mộng lãng mạn.
Thành phố ấy, có những tương phản kỳ lạ. Chiến tranh đã làm phố núi ấy
có một bộ mặt, khi thì huyền ảo mộng mơ với những tà áo dài nữ sinh đi
học buổi sớm mai, nhưng cũng có lúc đầy nhục dục xác thịt với những ngõ
phố tràn ngập lính viễn chinh tìm vui trong gái đẹp và men say. Con đường
từ phố đến Camp Holloway đầy những quán rượu và những cô gái phấn
son lòe loẹt. Và, thành phố cũng đầy những sắc lính. Những người từ mặt
trận trở về, đốt tiền
mua vội một đêm vui rồi sáng mai trở lại miền gió cát. Những người lính
đồn trú ở đây, ráng làm quen với cuộc sống ở vùng nắng bụi mưa sình,
trong một giây phút nào, cũng nao nao vì những tà áo trắng buổi sáng trong
sương mù Pleiku, tìm thấy một chút mộng ảo trong đời để làm kỷ niệm...
Pleiku, những cuộc tình có thực đầy giông bão của những người lính và
những cô gái giang hồ. Nhưng Pleiku cũng có những êm ái thánh thiện
của tình học trò áo dài trắng và người lính dạn dày trong khói lửa. Pleiku
có con đường đầy quán rượu cho lính G.I. viễn chinh nhưng cũng có con
đường có hai hàng cây cao vút rợp bóng lá và những tà áo nữ sinh tung
bay theo nắng.
Người làm thơ, có lúc cũng cảm khái vì cái không gian, thời gian của thành
phố ấy. Mưa cũng là cái mưa đặc biệt, mỗi mỗi hạt mưa như chứa đựng cả



























Giả từ Denver
   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227