Page 220 - MuDo65
P. 220
220
máu lửa. Sinh viên Việt Nam đi du học hàng ngày nhìn thấy những đổ nát,
những tàn phá, máu xương rơi của chiến tranh, lại thêm chính quyền miền
Bắc và Mặt Trận Gỉai Phóng miền Nam Việt Nam tuyên truyền ở Âu châu
rất mạnh, nên đa số đều tham gia chống chiến tranh, kêu gọi hòa bình với
một ý thức chính trị rất mơ hồ. Lực lượng này rất mạnh và rất đông đảo. Và
tham gia phong trào chống Mỹ trở thành một cái mốt của người trí thức.
Nhân thì ngược lại, hắn làm lãnh tụ một nhóm sinh viên ủng hộ chính
quyền Việt Nam Cộng hòa, chuyên phá đám các cuộc biểu tình và tuần
hành của nhóm sinh viên kia. Đụng độ giữa hai phái xảy ra như cơm bữa.
Đúng thời điểm này thì chúng tôi nhận hung tin từ Việt Nam . Mẹ tôi và mẹ
Nhân trong một chuyến hành hương về La Vang, Quảng Trị, trên đường về
thì xe bị lật vì trúng mìn. Mẹ Nhân tan xác tại chỗ, mẹ tôi được đưa vào
bệnh viện Trung ương Huế, nhưng rồi cũng từ trần ở đó. Tôi điện thoại
cho Nhân, khóc nức nở trong điện thoại, Nhân chỉ ậm ừ khuyên lơn tôi.
Tôi đòi bỏ về Việt Nam ngay, nhưng Nhân khuyên nhủ, động viên tôi ở lại
tiếp tục học và phải cố học tốt hơn nữa, đó cũng là một cách để khỏi làm
buồn lòng mẹ. Tôi nghe lời Nhân, nhưng lòng thì tan nát, dạ rối bời, chẳng
thiết ăn uống gần mấy tuần liền. Riêng Nhân từ đó càng lao vào những
cuộc đấu tranh để ủng hộ phái đoàn Việt Nam Cộng Hòa đang ở Paris để
hội đàm tìm cách giải quyết chiến tranh. Nhân mơ ước ngày trở về sẽ trở
thành một công chức cốt cán của chính quyền miền Nam , với những đổi
thay và cương lĩnh mới. Hiệp định Paris được ký kết, Nhân cay cú vì bảo
rằng chính quyền miền Nam đã bị Mỹ lừa. Nhân càng hoạt động mạnh
hơn, quyết liệt hơn. Và trong tâm trạng đó, Nhân đã phạm một sai lầm oan
nghiệt, chấm dứt mọi ước mơ và hoài bão, cắt đứt tương lai đang rộng cửa.
Trong khu đại học xá, Nhân được bố trí ở cùng chung phòng với Thành,
cũng là một du học sinh học trường Bách Khoa Paris, học sau Nhân một
khóa. Thành là con trai của Chủ tịch Tối cao Pháp viện của chính quyền
miền Nam , nhưng Thành lại là lãnh tụ của phong trào thiên tả ủng hộ
Cộng sản. Thành cũng là một thành viên rất cực đoan của lực lượng này.
Từ lâu, cả hai đã có nhiều lần tranh cãi nhau dữ dội vì những quan điểm
xung khắc nhau về cuộc chiến đang xảy ra. Khi hiệp định Paris vừa có hiệu
lực thi hành, Nhân trong cơn bực tức đã nổ ra cuộc đấu khẩu với Thành và
trong lúc không kềm lòng được đã bay đến phóng chân đá vào đầu Thành
ngay trong phòng của hai người. Thành gãy cổ chết ngay lập tức, máu trào
khóe miệng. Nhân bị bắt ngay. Báo chí đưa tin hàng giờ. Tôi ở Montpel-
lier đọc báo thấy đăng hình của Nhân, nhưng lần này không phải là khuôn
mặt tươi cười, hớn hở như xưa mà là tấm hình Nhân cúi đầu đi giữa đám
cảnh sát, hai tay bị còng, những sợi tóc xoăn trước trán rũ xuống khuôn
mặt nhợt nhạt không còn chút sinh khí. Tôi chợt nhớ nhận định của chú Lý
Hạnh ngày nào và bỗng tin vào số mệnh.
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225