Page 218 - MuDo65
P. 218
218
dễ dàng. Nhân lại đậu Ưu hạng, tôi chỉ đậu Bình. Tôi lại thua Nhân….
Vào Sài gòn làm thủ tục du học, thời gian chờ đợi khá dài, tôi ghi danh
học Văn khoa, còn Nhân thi vào trường Kỹ sư Công nghệ Phú Thọ, học
cho vui để quên thì giờ chờ đợi. Thế mà hắn cũng đỗ hạng nhì kỳ thi tuyển
vào Phú Thọ năm đó. Tôi vừa xong lớp dự bị ban Văn chương Việt Nam
thì có giấy lên đường. Ngày tôi và Nhân rời Việt Nam đi Pháp du học, hai
gia đình tiễn ra phi trường. Ba Nhân ôm vai Nhân:
- Gia đình và dòng họ tin tưởng vào con. Ba tin chắc con làm được như ước
nguyện. Nhân gật gật đầu, mắt lóe lên niềm hi vọng lớn lao. Dạ Lan mặc
áo dài tím, quấn khăn quàng tím nhạt, nước mắt hoen mi. Dạ Lan cầm tay
Nhân lắc mãi mà chẳng nói gì.
Ba tôi bắt tay tôi, bảo khẽ:
- Cố lên nhé!
Hôm qua tôi và ba đã nói chuyện với nhau rất lâu về chuyện truyền thống
ba đời làm nghành y, về việc phải tiếp nối nếp nhà. Thật ra, tôi chẳng thích
thú gì chuyện du học. Tôi sợ cô đơn ở xứ người, tôi sợ những bất trắc sẽ
xảy đến mà chung quanh chẳng có ai giúp đỡ. Tôi như con chim non được
nhốt trong lồng son, giờ được thả ra, chẳng định được phương nào để bay
đến. Nhưng tôi phải bay đi. Đi và mang theo niềm hi vọng của cả gia đình.
Bước lên máy bay, nước mắt tôi cứ muốn trào ra, hai bàn chân tôi như có
gì níu lại. Rời Việt Nam, tôi vẫn chưa có mối tình nào vắt vai, không có cô
gái nào đưa tiễn. Tôi thấy Nhân hạnh phúc vì còn có tình yêu để đợi chờ.
Chuyến bay kéo dài hơn hai mươi tiếng đồng hồ, chúng tôi nói nhiều
chuyện với nhau về tương lai. Thế giới đang mở ra với chúng tôi, và cả hai
đang bước vào và tin sẽ chiến thắng. Hai đứa vẽ ra cảnh tượng lúc thành
đạt trở về trong niềm hoan hỉ của mọi người. Nhân bỗng bảo tôi:
-Cậu chơi piano thế cậu có biết loại đàn nào tốt nhất không?
- Để làm gì, sao tự nhiên lại đi hỏi về đàn lúc này?
- Thì cứ nói đi
- Theo mình biết thì hiện nay đàn hiệu Steinway & Son là tốt nhất, ở
Việt Nam chỉ có một hai cái. Nhưng đắt lắm. Cậu đang có ý định gì vậy?
Nhân lim dim mắt, cười cười, nhìn ra bầu trời trong xanh:
- Khi nào thành đạt, làm ra tiền, mình sẽ mua cho Dạ Lan một cây đàn
như vậy.
*******
2.
Chúng tôi chia tay nhau ở phi trường, Nhân sẽ ở lại Paris thi vào trường
Đại học Bách khoa Paris . Tôi lại tiếp tục đi gần 750 cây số nữa về Mont-
pellier, một thành phố nằm gần biển Địa Trung hải, để thi vào trường Y.
Đại học Montpellier là một trong những trường đại học Y khoa nổi tiếng
thế giới, nơi đào tạo nhiều nhà khoa học đã được nhiều
   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223