Page 30 - MuDoso78
P. 30

Mũ Đỏ 78                            29
        trông không giống với ý tưởng của tôi về một thiên tài quân sự: chỉ cao có
        5 ft 7, vào tuổi tứ tuần, rất là gầy, với đôi vai cong và cái đầu nhìn quá to
        so với thân hình. Gương mặt nhăn, cáu kỉnh, chả có đẹp trai tí nào, và lúc
        nào cũng có điếu thuốc trên môi. Vậy mà ông luôn được các sĩ quan và
        quân lính kính nể - và lo sợ bởi những tên chỉ huy Bắc Việt, những kẻ biết
        rõ khả năng của ông. Khi có cuộc hành quân khó khăn đặc biệt là Tướng
        Đống giao cho ông chỉ huy…

        Khi chúng tôi dựng căn lều chỉ huy buổi tối ấy, ông mở bản đồ, mồi điếu
        thuốc và phát thảo kế hoạch hành quân. Dãi rừng giữa vị trí chúng tôi
        ngay những dãi đồi và con sông, ông giải thích, làm thành một hành lang
        tự nhiên – gần như con đường mà quân đội Bắc Việt phải chọn. Ông nói,
        “Khi hừng sáng, chúng ta sẽ gởi một tiểu đoàn và đặt nằm nơi đây, ngay
        bên trái chúng ta, là thành phần ngăn chận, giữa dãi núi và con sông.
        Khoảng tám giờ sáng ngày mai, họ sẽ chạm nặng với địch. Khi ấy, tôi sẽ
        gởi một tiểu đoàn khác tới nơi đây, nằm bên phải chúng ta. Họ sẽ chạm
        địch khoảng mười một giờ. Tôi muốn anh cho pháo binh chuẩn bị khai hỏa
        vào vị trí nầy, ngay trước mặt chúng ta,” ông nói, “và khi ấy, chúng ta sẽ
        dùng tiểu đoàn thứ ba và thứ tư tấn công thẳng xuống con sông. Lúc đó,
        quân địch sẽ bị lùa vào bẫy, bọn chúng sẽ bị dồn xuống dòng sông.”
        Tôi chưa bao giờ nghe những việc nầy khi còn học trong trường West
        Point. Lúc ấy, tôi nghĩ, “Việc gì mà lại tám giờ và mười một giờ? Bằng
        cách nào mà ông đưa ra kế hoạch kiểu đó?” Nhưng tôi cũng nhận ra kế
        hoạch mà ông đang phác thảo ra: Trưởng đã tái lập lại chiến thuật mà
        Hannibal đã từng dùng vào 217 B.C. khi ông bao vây và tiêu diệt quân La
        Mã dọc theo hồ Lake Trasimene.


        Ít lâu sau khi ông ra mệnh lệnh, Trưởng ngồi hút thuốc và xem lại bản đồ.
        Chúng tôi kiểm soát lại kế hoạch nhiều lần, mường tượng từng chi tiết cho
        đến khuya. Khi trời sáng, chúng tôi gởi Tiểu Đoàn 3. Họ di chuyển đến
        vị trí và, thật là đúng, lúc tám giờ, họ gọi và báo cáo đụng nặng với địch.
        Trưởng gởi Tiểu Đoàn 5 đi về hướng phải. Lúc mười một giờ, họ cho biết
        đang chạm trán mạnh. Đúng như Trưởng đã dự đoán, khu rừng nằm bên
        dưới chúng tôi, quân địch di chuyển ngay vào Tiểu Đoàn 3 sát biên giới
        và lựa chọn, “Chúng ta không thể chạy thoát bằng con đường đó. Phải di
        chuyển ngược lại thôi.” Quyết định ấy qui phạm nguyên tắc cơ bản về lẫn
        tránh và trốn thoát. Nếu bọn chúng leo qua thung lũng, lên trên ngọn núi
        Chu Pong, bọn chúng có thể thoát khỏi. Nhưng chúng lại chọn di chuyển
        bên dưới thung lũng đứng như Trưởng đã dự đoán, và giờ thì chúng tôi đã
        bao vây chúng. Ông nhìn tôi và nói, “Cho pháo binh khai hỏa.” Chúng tôi
        bắn phá khu vực bên dưới trong vòng nửa giờ. Rồi ông cho lệnh hai tiểu
                        Tháng sáu hai không một tám
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35