Page 27 - MuDoso78
P. 27
Mũ Đỏ 78 26
Những tưởng các quyển sách vừa nêu trên đủ nói lên được tấm lòng của
các viên cố vấn Hoa Kỳ, dành cho các người bạn Nhảy Dù Việt Nam của
họ. Nhưng, mới ngày hôm qua, ngày 8 tháng Tám, 2017, Đại Tướng hồi
hưu Barry McCaffrey đã dành một sự ngạc nhiên cho người Việt tị nạn
chúng ta, khi ông viết một bài viết ngắn trên báo New York Times [cho độc
giả Hoa Kỳ], viết về những người lính Nhảy Dù Việt Nam, với tấm lòng
cảm phục và sự tiếc nuối vô bờ.”
Xin trích vài đoạn của ĐT McCaffrey viết trong “Có Một Binh Chủng
Nhảy Dù Bị Lãng Quân” như sau:
“Sư Đoàn Nhảy Dù Việt Nam, mà tôi đã tham gia với tính cách là viên
cố vấn phụ tá cho tiểu đoàn, là một đơn vị chiến đấu ưu tú. Cho đến năm
1967, các người lính Nhảy Dù, với quân phục ngụy trang và mũ đỏ riêng
biệt, đã lên đến 13,000 quân nhân, tất cả đều là lính tình nguyện. Những
người như chúng tôi được vinh dự làm việc với họ, rất kinh ngạc bởi lòng
dũng cảm và chiến thuật táo bạo của họ. Các viên sĩ quan và các hạ sĩ
quan thâm niên là những người lính rất tài năng và có đầy kinh nghiệm
chiến trường; thật là một điều dễ quên khi biết các người lính Hoa Kỳ là
mới mẻ đối với đất nước Việt Nam, trong khi nhiều người trong bọn họ đã
có mặt với cuộc chiến từ năm 1951…
Sau bốn tháng trong ‘tua’ với Nhảy Dù, chúng tôi liên quan đến một trận
đánh lớn và đẩm máu, tiếp sức cho các đơn vị Thủy Quân Lục Chiến Hoa
Kỳ phía bắc Đông Hà, gần bờ biển, nằm về hướng bắc của Nam Việt Nam.
Hai trong các tiểu đoàn của chúng tôi được trực thăng vận vào vùng Phi
Quân Sự, tìm kiếm và chận đứng một đoàn quân quan trọng của Bắc Việt,
đang di chuyển về hướng Nam. Công tác này trở thành ba ngày chiến trận
khốc liệt và đầy máu. Viên cố vấn trưởng bị hy sinh. Người hạ sĩ quan dũng
cảm, Thượng Sĩ Rudy Ortiz bị trúng đạn đầy người. Anh kêu tôi lắp băng
đạn vào khẩu súng M-16 của anh và đặt súng lên ngực, để cho anh có thể
“chiến đấu cho tới chết” như những người lính còn lại của chúng tôi (may
mắn, anh thoát chết)…
Chúng tôi có cả trăm thương vong và gần như bị tràn ngập. Nhưng những
người lính Nhảy Dù chiến đấu dũng mãnh và bền bỉ. Trong lần nguy khẩn,
với sự yểm trợ của không yểm và hải pháo, chúng tôi tái phản công. Viên
tiểu đoàn phó vẫn bước thẳng người trong lúc đạn bay đầy quanh để đến
ngay hố cá nhân tôi. “Trung Úy”, ông bảo tôi, “đây là giờ phút chúng ta
mất mạng”. Tôi vẫn cảm thấy rợn da khi nhớ tới những lời nói của ông…
Tháng sáu hai không một tám