Page 35 - MuDoso78
P. 35
Mũ Đỏ 78 34
sáng trên đầu họ. Họ đã liệng bỏ nón sắt, đội chiếc mũ bê-rê đỏ trên đầu và
nhảy vào những hố chiến đấu đang bỏ trống, sẵn sàng cho một trận đánh
mà họ biết không thể thắng được. Những chiến binh Dù nầy hiểu rõ trách
nhiệm của họ và quyết định sẽ chạm địch với chiếc nón bê-rê đỏ, chiếc
nón là biểu tượng cho lòng dũng cảm và tánh can trường mà họ rất hãnh
diện được mang trên đầu. Tôi nhận thức rõ là họ sẵn sàng hy sinh ngay lúc
ấy, ngay tại đó và ngay trên khu rừng cao su đang bị cày nát bởi súng đạn.
True Faith and Allegiance: An American Paratrooper and the 1972 Battle
for An Loc/Mike McDermott/2012
“April 30, 2000
Khi tôi chết, nếu Thượng Đế cho tôi một ít giây phút để tôi suy nghĩ lại
một vài sự việc trước khi tôi thở hơi thở cuối cùng, những ý nghĩ đầu tiên
của tôi sẽ không phải cho những người thân yêu, không phải cho đám
con tôi. Tôi sẽ nghĩ đến và cảm ơn Thượng Đế đã ban cho tôi Sáu, Hiệp,
Phước, Tuấn, Hùng, Sơn, Quang, Châu, Cầu và Minh. Hai Đại Uý Thịnh
và Tưởng, cùng hai Trung Uý Trung và Trọng sẽ luôn ngự trị trong tâm
tưởng tôi. Sau đó, tôi sẽ nghĩ đến người vợ yêu dấu, những đứa con tài hoa
và các bằng hữu quí mến của tôi.
Tại sao lại là những người đàn ông Việt trước các người thân của tôi?
Không có lòng dũng cảm, kiên cường, không hề biết sợ hãi của những
chiến sĩ ấy trong cuộc chiến tranh bí mật của Hoa Kỳ tại Đông Nam Châu
Á, tôi sẽ không bao giờ trở về được Hoa Kỳ.
Hôm nay, tưởng niệm 25 năm ngày mất Sài Gòn, tôi sẽ dành một phút để
chào kính những người dũng sĩ, những người đàn ông mà hầu hết những
người Hoa Kỳ sẽ không bao giờ biết đến, tính luôn cả hơn ba triệu người
lính Mỹ đã được gởi đến Nam Việt Nam trong cuộc chiến dài và tốn kém
nhứt của Hoa Kỳ.
Có quá nhiều người không tôn trọng hay thân chào những người Việt đã
chiến đấu tại Việt Nam. Lý do là vì quốc gia của chúng ta đã không hướng
dẫn cho họ biết về người Việt, phong tục, tập quán và về đất nước mà
chính quyền đã gởi chúng ta đến. Là những người lính Green Beret, chúng
tôi đã chiến đấu bên cạnh họ, vui đùa với họ và biết thêm về gia đình,
những giấc mơ, hy vọng và những nỗi lo âu của họ.”
John Stryker Meyer/North County Times/2000
“Năm 1975, khi được 9 tuổi, tôi phải làm cuộc vượt thoát khỏi Việt Nam,
và gia đình chúng tôi rời Việt Nam một ngày trước khi Sài Gòn bị sụp đổ.”
Tháng sáu hai không một tám