Page 37 - MuDoso78
P. 37
Mũ Đỏ 78 36
Nếu chúng ta vẫn chỉ muốn làm một người quân tử tàu, ai xấu kệ ai mình
biết nhưng không cần phải lên tiếng, hoặc ai đúng ai sai kệ họ mắc mớ gì
đến mình, thái độ tiêu cực đó e không phù hợp với tính cách vô cùng quan
trọng của vấn đề hiện tại khi mà Thiện và Ác cần phải được làm sáng tỏ.
Vì rỏ ràng là nếu biết sai, nếu biết là láo là giả dối, mà chẳng những mình
không phủ nhận mà còn im lặng thì chẳng khác gì mình đồng ý, toa rập với
kẻ xấu và mình cũng sẽ có tội với sư thật. Sư thật chính là lương tâm con
người. Là tấm gương phản chiếu sự trung tín từ những gì mình đã thấy, đã
nghe, đã trực tiếp chịu, đã vinh quang hay khổ nhọc, đã kinh nghiệm sống.
Cho dù biết chính nghĩa tự nó có tính chất thuyết phục, cho dù biết là nhân
nghĩa tự nó có tính cảm hóa, nhưng với Lịch Sử của Đất Nước thì các bạn
ơi xin đừng chờ đợi, xin chớ thờ ơ. Phải đứng dậy. Phải nói lên. Phải hành
động. Xin hảy ngồi lại với nhau trên cùng một chiến tuyến vì cùng một
niềm tin để góp sức làm sáng tỏ sự thật. Xin đừng để những hậu chứng về
chiến tranh làm tổn thương, ngờ vực và không dứt khoát, như lời viết của
em sinh viên Quinton Dang/ UC Berkeley. Xin đừng tiếp tục sống tủi làm
chi cho đứng chật trời. Và xin đừng im lặng vui hưởng cuộc sống mà quên
đi chính nghĩa cùng khí khái của con người Miền Nam VN.
Nay tôi kêu gọi quý vị hảy cùng nhau sát cánh, đoàn kết sức mạnh đóng
góp với nhau vào chuyện trọng đại này: “Gây Quỹ làm phim Giáo Dục
“The Viet Nam War”. Đem lại sự thật cho lịch sử về Chiến Tranh Việt Nam
và bảo tồn di sản lịch sử. Không những cho chúng ta, mà chính là cho con
cháu thế hệ thứ hai thứ ba sau này của chúng ta và cho nước Mỹ cùng thế
giới. Để mong một ngày nào đó, không sớm thì muộn, nước CS VN cùng
các chế độ CS còn lại trên thế giới cũng sẽ tan rả như khối CS Đông Âu và
Liên Xô trong cuối thập niên 80 và đầu thập niên 90.
Xin quý vị đọc lời tâm sự của mấy em sinh viên thế hệ thứ 3, luôn ray rức
về thân phận và câu chuyện đưa đẩy các cháu sinh sống tại nước Mỹ:
“Tháng Tư Đen, đúng ra, chỉ mới năm trước.
Sau khi trông thấy đơn tuyển nhận lo việc tưởng niệm cho Tháng Tư Đen,
tôi, với lý do không thể giải thích được, đã quyết định làm đơn để được là
một trong những người lo việc tổ chức. Tôi nghĩ đó sẽ là một cơ hội to lớn
cho tôi, để học hỏi, hiểu biết thêm về hoàn cảnh, lịch sử của cha mẹ, ông
bà và cho cả cá nhân tôi trước đây.
Ông ngoại tôi, người đã vĩnh viễn ra đi một năm trước, mà tôi rất đau buồn
khi phải mất ông, và tôi vẫn còn nhớ ông ngoại tôi nhiều, là điều đặc biệt
làm cho tôi mong muốn xin việc nầy, để được gắn bó, gần gũi với ông hơn.
Tháng sáu hai không một tám