Page 227 - MuDoso78
P. 227

Mũ Đỏ 78                      226

        chiến thắng vừa bày ra, nhưng những hạng người như hắn chỉ được nhìn
        thấy, chứ không được dự phần thưởng thức. Hắn cay cú, chán nản, nuốt
        hận vì ngày xưa đã ngu muội chạy đi theo kháng chiến. chạy đi theo đảng,
        hy sinh cả tuồi thanh niên hoa mộng.
               Gã quần hoa rừng, tiếp tục tò mò:
               - Này anh, tôi nghe nói mấy người là đảng viên được nhà nước
        chiếu cố, có rất nhiều quyến lợi bổng lộc lắm mà.
               - Đúng, nhưng phải là có gốc của miền Bắc, mới có nhiều điều
        kiện.
               - À ra thế.
        Đến đây gã chiến sĩ giải phóng :
               - Còn anh, học tập cải tạo về, gia đình ra sao?
               - Cũng như anh thôi.
               Ngày đó, tham dự trận Khánh Dương cuối cùng, rồi di tản, lần
        mò thoát chạy vào miền Nam. Một vài hậu cứ từ Tam Hiệp xuống chung
        quanh bộ tư lệnh Hoàng Hoa Thám, đều tan hoang. Lang thang là một “
        kẻ thật sự không nhà” vì thời gian này, không thể trở về quê hương cũ.
        Khi mà chỉ vài tháng trước đây cùng đồng đội chiến đấu chưa bao giờ biết
        mếm mùi thất trận.
               30 tháng 4 ập đến, nó nhanh đến nỗi, tuyệt đại đa số dân miền
        Nam chưa chịu tin Saigon mất. Lang thang cuối tháng sáu, bị bắt, đưa vào
        các trại giam. Sau đó bị đưa vào nhập chung trong các trại “cải tạo”
               Gã lăn lóc sống trong các trại tù “cải tạo”. Từ trong Nam ra Bắc.
        Ngày gã xuống tàu ra Bắc cuối bẩy sáu. Vẫn luôn in sâu đậm trong trí
        nhớ. Chiếc tàu sắt, loại chở hàng xuất nhập khẩu. từ bến sông cầu Saigon.
        Gã xuống khoang giữa bằng mảnh ván cầu nhỏ. Cuộc hành trình ra Bắc,
        trong ba ngày, ba đêm. Tất cả mọi người ngồi đan chân bó gối, không có
        một khoảng trống nào đủ rộng để cho một người nằm. Mọi sinh hoạt hằng
        ngày đều xảy ra tại chỗ. Mùi vị của hơi nóng con người, trộn lẫn mùi vị
        phế thải tại chỗ. Nó chỉ thua mùi vị như trong năm tháng chiến tranh. Thời
        trận chiến khốc liệt An Lộc, gã tham dự. Ngày đêm nằm cạnh những túi
        bao xác của đồng đội, vì không thể tản thương kịp.
        Ngày đầu tiên, từ trong Nam ra Bắc. Người cán bộ, cầm loa phóng thanh
        bằng tay. Giọng nói miền xứ Nghệ, ông ta nói liên thu bất tận, rồi kết luận:
               - Để chào mừng các anh đến xã hội giầu đẹp miền Bắc, đảng và
        nhà nước chiêu đãi các anh. Ngày mai, sẽ được ăn cơm trắng và canh cải
        thiện. Ngày ấy gã hí hửng la lo:
               - Như vậy mai này tha hồ được nhà nước cho hưởng bàn đèn, ăn
        cơm đen.
        Suốt thời gian dài trong các trại tập trung ăn toàn khoai mì, với bo-bo.
        Riêng gã còn bị ăn khá nhiều các trận đòn thù, của ban an ninh trại. Phần
                        Tháng sáu hai không một tám
   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232