Page 232 - MuDoso78
P. 232

Mũ Đỏ 78                           231
        dình em, không thương ba má em và thằng bé. Chẳng bao giờ chị nhận nó
        làm con nuôi, chẳng bao giờ chị chập nhận lời thỉnh cầu của má em, giữ
        nuôi nấng thằng cháu đích tôn của ông bà. Xin chị cứ để cho em đi, em
        phải đi làm ăn, rồi lâu lâu về thăm chị thăm con. Người đàn bà, đến bên
        nâng gã dậy, hai chị em lại ôm nhau khóc.
               Gã từ giã căn nhà, nơi đứa con. Ít ra lúc này cũng còn có may mắn
        trong số phận kiếp người. Đã được một người mẹ, dù không chính mình
        sinh ra, nhưng đã thương yêu nó như con ruột của mình.
               Gã ngừng nói, không cần biết gã áo ca rô hiểu hay không hiểu,
        những gì gã vừa nói. Một lúc sau, gã dơ tay lấy ly cà phê, đưa lên miệng
        tính uống rồi lại bỏ xuống:
               - Xin cô chủ quán làm ơn, hâm nóng lại ly cà phê và cho thêm bình
        nước trà nóng khác.
        Trong khi chờ đợi ly cà phê hâm nóng được mang ra. Gã cầm bao thuốc lá,
        mời gã quần xanh hút . Bằng cử chỉ khá  quen thuộc, gã bật lửa chiếc hộp
        quyẹt đưa về phía gả quần xanh đốt thuốc. Cả hai cùng nhả khói bay bổng,
        không một ai lên tiếng. Sau khi cả hai uống xong cà phê. Gã quần hoa dành
        phần trả tiền. Cả hai cúng đứng dậy chào nhau. Gả quần xanh nói:
               - Thưa anh Nam, tôi có một thỉnh cầu, và cũng là ước nguyện. Anh
        có thể cho tôi đổi chiếc nón đỏ của anh lấy chiếc nón “tai bèo” của tôi để
        làm kỷ niệm.
        Đề nghị bất ngờ  này làm gã quần hoa rừng ngỡ ngàng, trong ít phút rồi
        nói:
               - Anh Hòa, đây chỉ là chiếc nón kiểu lưỡi trai mầu đỏ, không phải
        thứ mũ đỏ ngày xưa của binh chủng. Nếu anh muốn tôi bằng lòng. Và kể
        cũng hay hay tôi có được chiếc nón tai bèo của một người lính phía đối
        diện ngày trước..
               - Xin cám ơn anh Nam, với tôi kiểu nón không quan trọng, nhưng
        hôm nay tôi rất mừng vì trong đời đây lần thứ hai, và có thể lần cuối. Tôi
        đã được đối diện với một người của đơn vị Dù, mà trong lòng không lo
        sợ như trước đây trong cuộc chiến. Chẳng những thế, tôi lại còn được một
        chiến lợi phẩm vô giá: “tình đồng chủng”
               - Cám ơn anh, anh Hòa, tôi cũng sẽ giữ chiếc nón của anh, để mai
        này, tôi trao lại cho thằng con và nói:
               - Bố đã gặp một người lính phia đối đầu trong cuộc chiến trước
        đây. Ông ta mê chiếc nón đỏ cũa bố. Và con cũng nên giữ chiếc nón tai
        bèo này của ông. Bởi, tình thương yêu đồng loại sẽ muôn đời bền vững;
        khi trong đó không bao giờ có ranh giới.

                                                                               NguyenVuDuong MD54


                        Tháng sáu hai không một tám
   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237