Page 228 - MuDoso78
P. 228

Mũ Đỏ 78                           227
        lớn cũng bởi cái miệng chêu chọc, mỉa mai về chế độ. Nhiều câu chuyện
        khá lý thú do gã dựng nên. Những ai từng trải qua các trại tù miền Bắc,
        đều nghe nhạc bản, “Bóng cây Cơ nia” Một lần nọ nên lớp nghe học tập về
        “’đường nối chánh rách” (phát âm theo kiểu nhà quê miền xứ của thầy u).
        Một anh tò mò, dơ tay hỏi:
               - Thưa cán bộ, cây kơ- nia là cây gì?
        Bố cán bộ giảng viên này cũng mù tịt, chỉ giải thich quanh co, một loại
        cây quí hiếm miền nơi cao nguyên, cây lá có năm nhánh. Ngày ấy gã giải
        thích như thế này: Cây kơ-nia là cây khoai mì, bởi lá khoai mì có năm
        nhánh, như bàn tay có năm ngón. Buổi sáng em nhịn đói, vác cuốc đi lao
        động vinh quang làm rẫy.. Buổi trưa mệt bở hơi tai, mồ hôi ra ướt hết cả
        quần  áo, thấm vào tận chiếc yếm em đeo. Em ngồi nghỉ giải lao, lưng tựa
        vào gốc cây khoai mì. Ánh nắng mặt trời chiếu rọi, xuyên qua lá khoai mì,
        lá có năm nhánh như bàn tay chiếu rọi xuống ngức em, tạo cảm giác mắt
        lim nhim mơ màng bay bổng. Như vậy, đêm về nhà dĩ nhiên là phải nhớ
        anh, phải khó chịu, làm sao mà ngủ cho được. Câu bài hát: “Buổi sang em
        làm rẫy, dưới bóng cây cơ-nia, bóng ngã trên ngực em, về nhớ anh không
        ngủ”. Sự giải thích này, được đám ăng ten nội thù, lẻo mép, báo cáo ban
        an ninh, thế là gã bị gọi lên cho ăn một trận đòn khá đau: - Tội bôi bác chế
        độ. Tuy sự thật, ngày đó viên an ninh trại cũng không biết loại cây kơ-nia
        nó giống như thế nào.
               Nhớ lại trong mấy tháng đầu còn trong Nam, khi lên lớp, nghe
        giảng về công trình xây lăng Bác. Một anh cán bộ khá lớn tuổi, quấn áo
        rất bảnh bao, ông ta bận quân phục của cụ Hồ, vai đeo lon cấp đại úy, bốn
        ngôi sao con nằm dọc trên chỉ vàng, đi giầy tây da đen bóng loáng. Dáng
        đi khập nghiễng, từng bước một, anh em tù nhân hỏi:
               - Cán bộ, sao tướng đi ngập nghiễng thế? Chắc là bị thương ngoài
        chiến trường.
               - Bị thương thiếc gì đâu, phải lên lớp nói chuyện với các anh,
        mang đôi giầy tây da hơi chật không quen, nó bị phồng da chân đấy thôi.
               Ngày đó ông thao thao ba hoa khoác lác con chíc chèo. Nói về
        việc xây dựng lăng Bác. Đại khía bố phát biêu, công trình xây lăng Bác
        được toàn dân, toàn đảng nhà nước ta thi công, với sự trợ giúp vĩ đại
        của đống chí anh em Liên Xô. Như các cây cột trụ xây lăng được lấy từ
        miền tây nguyên miền Nam, đem ra Bắc. Toàn những cây gỗ quí hiếm.
        Có những cây, từ nhỏ đến lớn già cổ thụ chỉ có duy nhất một lá. Lăng còn
        được trang trí bằng những cây kiên uông, hình con rồng, con phụng. Một
        anh gà tồ tù nhân miền tây nguyên, ấm ức dơ tay hỏi:
               - Thưa cán bộ giảng viên. Tôi ở miền tây nguyên, tuy nhiên chưa
        thấy thứ loại cây nào mà từ nhỏ đến lớn chỉ có một chiếc lá? Vậy xin cán
        bộ giảng viên cho biết đó loại cây nào?
                        Tháng sáu hai không một tám
   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233