Page 225 - MuDoso78
P. 225

Mũ Đỏ 78                      224

        Không có ai trả lởi. Gã áo ca rô đứng bật dậy, tiến nhanh về chỗ gã quần
        hoa rừng.
               - Xin lỗi anh, cô chủ quán chắc chạy đi đâu đó, tôi có thể giúp, anh
        cần gì không? Không cần biết người đối diện là ai, gã cuối đầu nói:
               - Xin anh cho tôi một bình nước trà nóng và cái ly.
        Bình trà bằng xứ tráng men nhỏ và chiếc ly được gã quần xanh mang ra,
        đặt trên bàn
               - Xin mời anh dùng trà. Cũng không ngẩn đầu lên nhìn người đối
        diện, gả đáp:
               - Cám ơn anh.
        Gã quần xanh quay lại chỗ của mình, tiếp tục quan sát. Hơn mười phút
        sau, gã hoa rừng, lấy điếu thuốc từ trong bao, đưa lên miệng, bật lửa chiếc
        hộp quẹt, rối hít một hơi thật dài, ngửng đầu cao nhả khói, làn khói thuốc
        bay bổng lên cao tan nhanh trong không khí. Liền sau khói thuốc ấy, giọng
        gã lẫm bẩm vang lên không đủ lớn, giọng đứt quãng, nét mặt ẩn hiện rõ
        nét cau có trong nội tâm chịu đựng. Gã quần xanh không hiểu được rõ nội
        dung, ngoài mấy tiếng khá lớn gã quần xanh nghe được:
               - Tiên sự tụi mày, sao lại bỏ tao lại một mình. Sao lại bỏ tao cơ
        chứ?
        Ly cà phê đã nguội lạnh, gã tiếp tục gọi người chủ quán:
               - Cô chủ quán ơi!, Xin cô hâm nóng lại ly cà phê và cho thêm bình
        nước trà nóng khác.

        Rút điếu thuốc khác trong bao, châm lửa hút, cuối đầu xuống nhả khói.
        Người đàn ông quần xanh lục, một tay cầm khay đựng nước, một tay cầm
        chiếc nón vải “tai bèo”, loại của quân lính giải phóng miền Nam trước đây,
        lại gần bàn gã. Đặt chiếc khay nước trên bàn:
               - Tôi, thay cô chủ quán. Nếu được, xin phép anh, cho ngồi chung
        nói chuyện. Gã quần hoa gật đầu, ra dấu ưng thuận. Gã quần xanh:
               - Thưa anh, tôi tên Hòa, bộ độ phục viên. Nghe giới thiệu gã quần
        hoa tỏ vẻ hơi khó chịu. Tuy nhiên, ngay lúc đó tính trêu trọc ngang tàng lại
        nổi nên trong gã, giọng chậm chãi:
               - Còn tôi, cựu lính “ngụy” dù.
        Đáp trả này, làm cho gã quần xanh ngỡ ngàng trong giây lát, rồi nói:
               - Xin hân hạnh được gặp anh.
               - Tôi không ngờ, hôm nay được gặp anh là bộ đội của cụ Hồ.
        những người phia đối nghịch ngày trước trên chiến trường.
               - Tôi không phải là bộ đội của bác Hồ, mà là cựu chiến sĩ trong
        mặt trân giải phóng miền Nam.
               - Tôi xin lỗi, cứ tưởng gọi chung các anh là bộ đội của cụ Hồ.
               - Mà thôi, bỏ chuyện cũ này đi, cuộc chiến đã chấm dứt. Tôi ngồi
                        Tháng sáu hai không một tám
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230