Page 220 - MuDoso78
P. 220

Mũ Đỏ 78                           219
        mũi đạn, bất quá “áo bào thay chiếu anh về đất” là cùng. Còn bây giờ, khi
        biết mình sắp có con thì hơi lạnh cẳng! Thôi thì cứ phó thác cho số phận.
        Ngưng một lát, Khiêm đứng dậy móc trong túi quần trận ra đưa cho tôi
        một xấp tiền. Nó nói tiếp:
        - Đường từ đây về Huế rất an toàn, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của
        mình, ngoại trừ pháo kích thì không biết đâu mà lần. Lát nữa tao cho tài xế
        lái xe jeep đưa mày về Huế. Đó là lệnh, mày không được cãi. Mày không
        nên ở đây đêm nay. Tao gởi mày 5. ngàn. Cho mày 2 ngàn, coi như tao rửa
        lon Đại Úy trễ với mày. Gởi bà già 3 ngàn cho tao yên lòng. Tao ở giữa
        chiến trận thì để tiền trong túi mà làm gì. Mày cứ tiêu giùm tao...”
        Tôi xiết chặt tay Khiêm và nắm lấy thật lâu. Tự nhiên tôi trào nước mắt,
        chỉ thốt được một câu:
        -Tao thương mày quá Khiêm ơi!
        Khiêm nhìn tôi cố cười gượng:
        - Đ.m tinh thần Biệt Kích của mày đâu rồi? Ngày xưa tao ngưỡng mộ cái
        ngang tàng của mày lắm mà. Sao bây giờ lại yếu đuối thế! Đó là lần cuối
        cùng tôi gặp Khiêm! Cho dù thỉnh thoảng tôi vẫn ghé lại hậu cứ Tiểu Đoàn
        1 Pháo Binh Dù, nằm sát Tiệu Đoàn 9 trong trại Hoàng Hoa Thám để hỏi
        tin tức và biết chắc nó vẫn chân cứng, đá mềm trên khắp nẻo chiến trường.
        Sau ngày 30/4/1975, tôi hy vọng Khiêm sẽ trở về, nhưng chờ hoài chẳng
        thấy. Một thời gian sau, tôi khăn gói đi vào trại tù, nơi được gọi là trại cải
        tạo! Ròng rã 10 năm lao lý, mỗi lần có số anh em từ trại khác chuyển đến,
        tôi đều dọ hỏi, nhưng cũng chẳng có ai biết Khiêm ở đâu. Năm 1985, tôi
        ra trại. Lại tiếp tục tìm kiếm. Bấy giờ tôi lại hy vọng bạn mình đã nhanh
        chân di tản được sang Mỹ, vì nghe nói Nhảy Dù và TQLC đi nhiều lắm.
        Cho đến khi có internet, tối nào trước khi tắt máy đi ngủ, tôi cũng gõ vào
        Google “Đại Úy Ngô Văn Khiêm pháo đội trưởng pháo đội A tiểu đoàn
        1 pháo binh sư đoàn nhảy dù” và lần nào mạng cũng cho kết quả “Không
        hiển thị”.


        Thế rồi, một buổi tối đầu tháng 7/2014, tôi đã hồi hộp đến nghẹn thở khi
        thấy tên Khiêm xuất hiện trên mạng, trong bài viết mang tựa đề “Cải táng
        những chiến sĩ mũ đỏ đã vị quốc vong thân ngày 16/4/1975 tại phi trường
        Phan Rang-tỉnh Ninh Thuận”. Người viết muốn thông báo cho bà con, bạn
        bè, thân hữu của Trung Tá Sơn, Thiếu tá Tựu và Đại Úy Khiêm là đã tìm
        được nấm mồ tập thể, chôn hài cốt của 3 anh em có cấp bậc cao nhất và
        một số chiến hữu khác dưới chân Núi Ngỗng, xã Ninh Sơn. Tháng 3/2013,
        một ngôi miếu nhỏ được xây dựng tại đó, sau 38 năm những cánh hoa dù
        về an nghĩ giữa lòng đất mẹ mà không ai nhang khói! Ý chừng để tránh
        phiền toái, tác giả bài viết ký tên là Cà Tèm với số điện thoại khuyến mãi:
        01886423011. Mừng quá, tôi bấm ngay số điện thoại của Cà Tèm nhưng
                        Tháng sáu hai không một tám
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225