Page 167 - MuDoso78
P. 167
Mũ Đỏ 78 166
hỏi dì Thuyên:
- ngồi đi Thuyên … mấy bữa nay chị nghe má nói em nghỉ sở rồi …
có tính chuyện buôn bán làm ăn gì không?
Dì Thuyên ngồi lên sập gổ co luôn hai chân lên định dựa lưng vào vách lá,
bà Thu vội cản:
- đừng dựa lưng vào vách lá … trong vách lá thường hay có những
con rết, nó cắn độc lắm đó nghe!
Dì Thuyên vội nhích ra khỏi vách nhà vừa cằn nhằn bà Thu:
- em đã nói chị bao nhiêu lần rồi, dọn vô trong nhà ở rộng rãi hơn
đây không? cha con nó đi hết rồi … nhà còn ai đâu mà ngại nữa!...
- thôi được rồi … mẹ con chị ở đây cũng quen rồi, mà hai đứa nhỏ
cũng thường lên ngủ với ngoại mà, chị ở đây cũng đâu có sao!
Dì Thuyên thở dài, nhìn ra ngoài trời đã tối dì quay sang thấy thằng Hòa
đang ngồi hý hoáy vẽ cái gì đó trong khi con Thảo bưng bình trà và hai cái
tách vô nhà, nó cười nói:
- Ngoại nói con bưng bình trà này của ngoại xuống cho … hai má
… uống!...
Nói xong nó đặt bình trà bên cạnh bà Thu rồi rót ra hai cái ly, nước trà còn
bốc khói, con Thảo cười toe:
- Con mời … hai má uống nước …
- phải đa … xẩy mẹ bú dì … từ nay mấy đứa con phải kêu Má
Thuyên … nghe chưa!
- Dạ nghe … bà ngoại cũng đã dậy như vậy rồi …
Con Thảo mau mắn trả lời mẹ, thằng Hòa cũng ngẩng cao đầu toét miệng
đưa hàm răng sún nói theo:
- Dạ … con nghe rồi … từ nay con có … hai má!...
Thằng bé hóm hỉnh vừa nói vừa béo vào hai bên má của nó thật là dễ
thương, dì Thuyên cảm động nhìn bà Thu mắng yêu thằng con:
- thằng khỉ con, tối nay có má Thuyên ở đây, con được nghỉ, hai chị
em lên nhà chơi với ngoại đi con …
- Dạ …
Con Thảo nói xong đi liền ra cửa, thằng Hòa cũng gấp tập vở lại và phóng
nhanh theo chị … còn lại hai người đàn bà trong căn nhà nhỏ, chật chội;
bà Thu cầm cái quạt giấy lên quạt cho cả hai chị em, dì Thuyên nhìn bà
Thu hỏi nhỏ:
- chị tính cứ sống như vậy hoài sao?
- không như vậy … thì còn như thế nào bây giờ?chị cũng như em …
mỗi người một cảnh đời, nhưng cuộc sống thì cứ âm thầm giống nhau ….
Bà Thu trả lời trong sự chán nản vô cùng, bà đã từng tự hỏi chị em bà đã
đến bước đường cùng chưa ?!... hay đã đi quá cái … bước đường cùng
rồi!... bây giờ dì Thuyên nghỉ việc đành phó mặc cho định mệnh tới đâu
Tháng sáu hai không một tám