Page 165 - MuDoso78
P. 165

Mũ Đỏ 78                      164

        gìđâu, trăm sự vào hộ khẩu tạm trú ở đây cũng nhờ gia đình con bé Bích,
        đứa con nuôi của nó mà còn đi thăm thằng Thu được hai lần là quá lắm
        rồi!... cả năm mấy nay tao chẳng thấy nó thăm viếng gì hết trơn! Tao chắc
        nó không có tiền đâu!... một lần đi thăm không phải dễ …
        -      Má để lát nữa con qua bàn với chị Thu xem sao đã, phải tìm cách
        nào mà sống đây!
        -      Ừ!... chị em bây lo được cho nhau tao cũng mừng, có chết tao
        cũng nhắm mắt yên thân …
        -      Má … sao nói kỳ quá!... làm sao mà con không lo … má coi … khi
        còn đi làm con đã không bỏ lỡ cơ hội nào được mua đồ ăn, ngay cả những
        ông bà cán bộ họ chê hàng đột xuất của công nhân viên nên bán phiếu của
        họ con cũng tìm cách mua lại để có thêm chút thức ăn cho mấy đứa nhỏ…
        mà con có nói cho ai biết đâu! …

        Bà ngoại mở to đôi mắt đã hơi mờ nhìn dì Thuyên kinh ngạc, bây giờ bà
        mới thấy dì Thuyên it nói nhưng đã làm những việc lo toan từng miếng ăn
        cho mấy đứa cháu của dì, từ trước tới giờ bà cứ nghĩ những con cá ươn,
        những miếng thịt mỡ nhiều nạc ít kia của dì mang về, bà tự tay kho nấu
        không để cho dì nấu vì bà muốn chia sẻ cho những đứa cháu khốn khổ
        của bà … không muốn dì Thuyên biết sợ dì không bằng lòng, thời buổi
        quá khó khăn, miếng ăn cũng trở thành miếng tồi tàn … nhưng bây giờ bà
        mới biết tấm lòng của dì Thuyên, con gái bà có tấm lòng bồ tát nhân hậu
        như vậy mà bà không biết tới !... thật là tầm bậy hết sức!... dì Thuyên nhìn
        người mẹ già rồi tiếp tục nói trong sự nghẹn ngào:
        -      Má biết không!... con thương mấy đứa cháu của con, tụi nó khổ
        quá! con nhìn tụi nó rồi cứ nghĩ đến hai thằng con của con, đôi khi con
        nhìn tụi nó ăn cơm mà cứ tưởng là mấy đứa con của con đang ăn cơm trước
        mắt con … má không hiểu đâu!... con khổ tâm lắm, con nhớ chồng con của
        con biết chừng nào …
        -      Má biết rồi … má xin lỗi đã hiểu lầm con …
        -      Má hiểu lầm con chuyện gì?
        -      Không có gì … thôi ăn cơm đi con, ăn rồi qua bàn chuyện làm ăn
        với con Thu xem sao? nhưng … nó không còn đi buôn được nữa đâu con
        à …
        -      Con biết chứ má … con sẽ tính cách khác … con cũng không
        muốn con Thảo nó ra ngồi ngoài chợ, cả năm nay con thấy nó cứ lấy hàng
        bán lẻ cho người ta, đi khắp xóm trên xuống xóm dưới, khổ như vậy chỉ
        kiếm được vài lon gạo với bó rau, nhiếu lắm thì được vài con cá lòng tong
        đem về kho quẹt cả bốn đứa nóăn không đủ no, nhìn màđau lòng …
        -      Sao con biết nhiều chuyện của tụi nó như vậy? mà má đâu có nghe
        tụi nó nói gì !?...
                        Tháng sáu hai không một tám
   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170