Page 160 - MuDoso78
P. 160

Mũ Đỏ 78                           159
        -      Ủa!... rồi chồng con có nói gì không má ?
        -      Nó có nói gì đâu!... đi gấp gáp vậy … nó làm tao cũng đâm lo
        không biết ở bển anh chị sui gia có chuyện gì không? nhưng nó nói không
        có chuyện chi hết … chỉ là về thăm nội thôi!...
        Linh tính như báo cho dì Thuyên một chuyện không vui, dì nhớ cách đây
        khoảng hơn hai tháng, chồng dì có đề cập tới chuyện vợ chồng con cái sẽ
        vượt biên, dượng không muốn sống trong chế độ này nữa, nhưng dì thấy
        đó là chuyện không tưởng!... dì, dượng nghèo, làm gì có vàng để mà tìm
        đường vượt biên, vốn liếng có bao nhiêu thì từ ngày “giải phóng “miền
        Nam cũng bán dần mòn “sạch nhà, sạch túi “rồi !...  dượng không nói thêm
        gì nhưng cứ thỉnh thoảng lại chạy về bên nội xa mãi tận Cà Mau khi trở về
        thì lại xách theo dăm ba con cá khô, mực khô, tôm khô… có khi là một nồi
        thịt kho, cá kho của bà nội gửi cho mấy đứa cháu, chính quyền địa phương
        cũng nghi ngờ và theo dõi dượng, công an khu vực tìm dượng mấy lần,
        dượng biết ý nên đem cho hắn lúc thì tôm khô, lúc thì cá khô và dượng nói
        của gia đình làm nghề đánh bắt hải sản làm khô bán, thế là hắn vui chỉ nhắc
        dượng nên làm thủ tục tạm vắng để khỏi rắc rối, vì có chút lợi nên hắn
        cũng ngầm bao che cho dượng!... tình hình không thể kéo dài, dượng báo
        cho những người tổ chức cũng là người trong gia đình phải nhanh chóng
        ra khơi, không thể chậm trễ nữa; ba ngày trước khi dượng dắt hai đứa nhỏ
        đi, dượng đã nói với dì:
        -      Bây giờ … em có thể ở nhà đừng đi làm nữa có được không?
        -      ở nhà cũng được nhưng cứ chờ chừng nào họ cho nghỉ thì em ở
        nhà, trước sau gì họ cũng cho nghỉ mà, anh đừng lo, trong sở bạn bè của
        em cũng bị cho nghỉ nhiều rồi, nhưng bây giờ mà nghỉ ngang thì họ không
        trả tiền nghỉ việc cho em đâu!  Có được đồng nào đỡ đồng đó mình chịu
        khó chờ nhe!
        -      tùy em, nhưng anh thì cần em lúc nào cũng phải có mặt ở nhà!
        Dì Thuyên tưởng chồng nói đùa cho vui nên không ngờ đó là một việc rất
        cần thiết của dượng để dượng có thể bốc hết cả nhà đi mà không gây sự
        chú ý của công an phường khóm, vì không hiểu ý chồng nên dì cứ tiếp tục
        đi làm, dượng Thuyên nghĩ chỉ còn cách đến khi đi thì sẽ báo cho dì biết
        trước một ngày để dì chuẩn bị! ai ngờ người móc nối đến buổi sáng hôm
        đó báo phải đi ngay, dượng không thể chạy lên sở làm của dì Thuyên để
        đem dì đi được vì sợ bị lộ đường giây sẽ nguy hiểm cho toàn bộ người
        nhà của dượng đang trên đường tập họp tại các bến bãi dượng đành để lại
        bà ngoại với dì Thuyên !...ba cha con đi xe đò về thẳng Cà Mau, cũng từ
        ngày đó bặt tin tức luôn … những ngày đầu dì Thuyên khóc hằng đêm,
        nỗi nhớ chồng, nhớ con quay quắt trong tâm hồn dì không dám tỏ lộ cho
        bất cứ  ai, cũng có vài người hàng xóm thấy vắng cha con dượng Thuyên
        nên hỏi thăm nhưng dì nói về quê nội vì ông bà nội bịnh nặng !... ban ngày
                        Tháng sáu hai không một tám
   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165