Page 158 - MuDoso78
P. 158

Mũ Đỏ 78                           157
        nồi cơm đang sôi, nó không thể bỏ đi được nó dụi bớt lửa trong bếp gọi
        con bé Mai:
        -      Mai ơi; vô chị nhờ chút coi …
        Con Mai chạy xuống bếp với chị :
        -      Bích nhờ em cái gì ?
        -      Mai coi chừng cái bếp cho chị, chị chạy ra chợ cho chị Hai hay, có
        thể má đang đi kiếm chị Hai …
        -      Ồ … Bích đi mau đi…. Em trông bếp lủa cho …

        Con Bích vụt chạy thật mau ra hướng chợ, gần tới chợ nó đã nhìn thấy
        bóng dáng của bà Thu đang bước thấp bước cao gần chợ!... người mẹ đứng
        sững nhìn thấy đứa con gái đang dạo quanh trong khu chợ chồm hổm, hai
        tay bưng cái mẹt đựng vài bó rau, nó vẫn vô tình không nhìn thấy mẹ nó
        đang rơi nước mắt nhìn nó, tiếng rao hàng của đứa con gái nhỏ cất lên giữa
        chợ đời thật cay đắng, thật đau sót trong cảnh dậu đổ bìm leo, cho thấy
        rõ ràng đảng cộng sản Việt Nam đang cố tình bằng mọi cách bức tử tất
        cả những gia đình của những người bị bắt đi tù cải tạo!... dù rằng chuyện
        nó đi bán ngoài chợ cũng không khác gì nó đi mang, vác đồ ngoài bến xe
        kiếm sống, khổ quá rồi, bà đã cố gắng để có thể cho các con bà ở trong nhà,
        bà may vá kiếm tiền nuôi con, nhưng thời buổi này thì chỉ có vá chứ không
        có may, bà biết cả tuần nay tiền bà kiếm được không đủ tiền chợ hàng ngày
        thậm chí không đủ cả tiền mua gạo nữa, nhưng mâm cơm vẫn được bù đắp
        bằng những món rau, cơm vẫn nhiều hơn khoai độn, đó là công sức của
        nó!…điều đó khiến cho bà phải chú ý đến con Thảo và con Bích, bà bắt
        gặp những hành động lén lút dấu diếm của chúng khiến cho bà phải theo
        dõi cả hai đứa và đến hôm nay bà đã chứng kiến tận mắt đứa con gái của
        bà đang lang thang ngoài chợ kiếm tiền giúp mẹ nuôi em …
                  Con Bích rón rén bước đến gần bà Thu, nó đánh bạo nắm tay bà khẽ
        gọi :
        -      Má …
        Bà Thu cúi xuống nhìn Bích, bà nắm bàn tay con Bích khẽ chớp đôi mắt để
        mặc nước mắt, nước mũi tuôn rơi, con Bích ôm choàng tay mẹ,nó ngước
        nhìn bà bắt gặp những giọt nước mắt của mẹ, nó nói trong sự hốt hoảng,
        lo sợ:
        -      Má .. con xin lỗi má … con với chị Thảo đã dấu má …
        -      Đi về con … đừng để cho con Thảo nhìn thấy má …

        Bà Thu không sợ những người trong chợ nhìn thấy những giọt nước mắt
        của bà nhưng bà sợ con bé Thảo bắt gặp bà đi tìm nó ở ngoài chợ khiến nó
        xấu hổ, bà quay về trong nỗi sót sa chua chát của người mẹ đành bất lực
        để cho con Thảo phải một mình bôn ba bương trải, thật khổ thân con bé!...
                        Tháng sáu hai không một tám
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163