Page 157 - MuDoso78
P. 157
Mũ Đỏ 78 156
cải, những bó rau muống và rau cải nhìn thấy còn tươi lắm nhưng thật ra
đôi khi cũng phải chêm lẫn vào những bó rau bị ế từ hôm trước, hai gánh
rau của bà rất gọn gàng, đề phòng những lúc bạn hàng báo động cho nhau
khi bọn công an xuất hiện thì bà cũng như tất cả mọi người lập tức quang
gánh trên vai chạy thoát thân ngay!...bà Phúc gặp con Thảo đến hàng bà
mua rau, bà than bán ế ẩm quá ngồi từ sáng đến gần tan chợ vẫn chưa
bán được gì thì nó xin bà cho nó bưng đi bán quanh chợ, chẳng hiểu sao
bà tin con nhỏ và đưa nguyên cái mẹt tiêu hành ớt tỏi cho nó đi bán, con
Thảo bưng cái mẹt đi bán cho bà, bà cho nó chút tiềnmà bà cũng đỡ vất vả
nhiều, hai bà cháu cùng chia nhau chút lời để sống, bà thường cho nó thêm
bó rau sau khi con bé giao tiền cho bà; con Thảo rất mừng khi nó vô tình
tìm ra được cách đi bán dạo trong xóm, nó xin bà Phúc mỗi ngày cho nó
thêm hàng để bán! chuyện con Thảo đi bán rong hành ngò, tỏi ớt trong chợ
không dấu mẹ nó được lâu, bà Thu thấy nó có những hành vi lấp ló, khả
nghi, sáng nào cũng dậy rất sớm, lấy rổ đi chợ, nhưng mặc dù đi rất sớm
mà nó không bao giờ thấy về sớm bà hỏi con Bích :
- Bích à! con Thảo nó đi đâu mà sớm vậy con?
- dạ, chị Thảo đi chợ mua đồ ăn về nấu mà má!
- má biết là nó đi chợ, nhưng sao đi sớm quá như vậy mà mấy tiếng
đồng hồ nó mới về tới nhà? Nó làm gì mà lội trong chợ lâu như vậy con?
- dạ chị Thảo đi chợ bình thường mà má!
- ừ… má chỉ hỏi vậy thôi … không có gì thì thôi …
Con Bích thông báo liền cho con Thảo biết ngay ngày hôm đó, con Thảo
hơi lo, nó sợ bà Thu sẽ không cho nó đi bán nữa, nên nó dự tính ngày hôm
sau phải cố về sớm hơn cho mẹ khỏi lo, rồi từ từ sẽ tính, ngày hôm sau con
Thảo lấy ít hàng hơn, nó đi giáp vòng chợ đã bán hết, kiếm được ít tiền
hơn nhưng an toàn, hôm đó nó về sớm để bà Thu khỏi nghi ngờ, một tuần
lễ như vậy con Bích lại thông báo cho nó biết không thấy bà Thu hỏi han
gì nữa, nó lại tiếp tục lấy thêm hàng để bán, hôm nay đã trễ giờ nó chưa
bán hết đành phải gửi lại cho bà Phúc để nó chạy đi mua thức ăn mang về
cho con Bích nấu xong nó trở lại chợ để bán cho hết mớ hàng!... bà Thu
thoáng thấy bóng con Thảo vụt ra khỏi nhà bà liền cầm một mớ vải nói to
với mấy đứa con:
- Má đi vắt sổ cái áo nghe các con!
- dạ … ủa !... sao má không đưa cho con đi vắt sổ như mọi khi?
- thôi … được rồi, má có chút chuyện nhờ bà Năm làm giùm mấy
cái khuy nút mà thôi … để máđi…
Chỉ có con bé Mai lên tiếng trong khi con Bích linh cảm thấy có điều gì
đó … hình như không phải mẹ nó đi vắt sổ hàng may, mọi khi con bé Mai
làm nhiệm vụ này, con Bích lo quýnh quáng, nó đang nấu dở nồi canh rau,
Tháng sáu hai không một tám