Page 152 - MuDoso78
P. 152
Mũ Đỏ 78 151
Bích quay lại nhìn bà Thu, một giọt nước mắt rơi trên má, nó nói với giọng
nghẹn ngào:
- Má! con có thể nghỉ học ở nhà phụ má may đồ được không?
Bà Thu giựt mình vì quá bất ngờ khi con Bích đòi nghỉ học, một mình con
Thảo không chịu đến trường nó viện cớ nghỉ học mấy năm trời lăn lóc
ngoài bến xe kiếm sống giúp mẹ cho đến hôm nay đã có hoàn cảnh để nó
có thể tiếp tục đi học lại, bà sẵn sàng lo cho con bà có đầy đủ để nó đi học
nhưng nó cũng nhất quyết chỉ xin bà dậy cho nó học Anh và Pháp văn
mà thôi, nó không muốn tiếp tục học vì nó sẽ phải vào lớp 7 nhưng nó đã
bị mất căn bản trong mấy năm nghỉ học, bà đành phải để nó ở nhà dành
chút thì giờ dậy cho nó học tiếng Anh, bây giờ lại đến lượt con Bích không
muốn đến trường học làm cho bà thật sự bối rối vô cùng, bà nói :
- được rồi, má sẽ tính cho con nhưng còn hai đứa kia, tại sao các con
khóc? có chuyện gì? ba chị em bay xích mích với nhau hả?
Cu Hòa quệt nước mắt nói:
- Má … cô giáo không cho con nhận phần thưởng của con!...
- Con đã làm gì có lỗi với cô giáo?
- Con đâu có làm gì đâu má … cô giáo nói tại ba là tù cải tạo nên
không cho con … bả đẩy con ra khỏi hàng danh dự làm con té nửa!
- thật vậy sao ?!!...
Bà Thu thảng thốt cất tiếng hỏi trong khi bé Mai tiếp lời:
- con với chị Bích bị chặn ngay trong lớp không được ra ngoài nhận
phần thưởng học sinh xuất sắc, chị Bích lo cho thằng Hòa nên thừa lúc
không ai chú ý chị chạy tới chỗ thằng Hòa thấy nó té nên chị đỡ nó rồi tụi
con đi về luôn!
- Thật vậy sao!
Bà Thu bàng hoàng tê tái trong lòng, bà không ngờ những chuyện xẩy ra
cho các con bà ngoài sự tưởng tượng của bà và thật là quá sức chịu đựng
của những đứa trẻ con!người ta có thể đối xử tàn nhẫn như vậy với trẻ con
sao? trẻ con vô tội mà!... thật đúng là luật trong tay họ, người cộng sản
nuôi hận thù đến đời con cháu cũng không ngóc đầu lên được!... con bà rồi
sẽ ra sao nếu không được đi học, nếu không có bằng cấp thì chúng sẽ làm
gì để sinh sống? sau này sẽnhư thế nào nếu không cóđược một mảnh bằng
trong tay! Bà thừa biết chương trình giáo dục của cộng sản như thế nào rồi,
đầu độc, nhồi sọ, chia rẽ, phân biệt đối xử… bà thừa biết! nhưng bà không
thể không lo tương lai cho các con của bà, chúng nó còn bé quá, phải đi
học, bà chấp nhận cho các con bà bị đầu độc, bị nhồi sọ bởi cái lý thuyết
cộng sản này, nhưng không thể làm khác vì bà và các con bà vẫn phải sống,
vẫn phải hít thở cái bầu không khí ngộp thở này, thì phải để cho các con bà
tìm đường sống trong sự quản lý của họ!... Nhân Dân LàmChủ, Nhà Nước
Quản Lý! … chạy đi đâu cho thoát ?!... nhưng sống như thế nào? khi mà
Tháng sáu hai không một tám