Page 153 - MuDoso78
P. 153

Mũ Đỏ 78                      152

        tất cả con đường sống đều bị cô lập! luồn lách thoát được đầu này thì bị
        chặn đầu kia, bà không muốn các con bà phải đối đầu với những vấn đề
        phức tạp có tính cách ức chế toàn diện trong cuộc sống, cả về vật chất lẫn
        tinh thần!... cuối cùng bà thở dài buông xuôi trong ý nghĩ …  thôi thì sống
        cho qua ngày, chẳng cần phải học cho giỏi, chẳng cần phải cố gắng xuất
        sắc, miễn là vẫn được cắp sách đến trường, miễn là thi đậu, có mảnh bằng
        đi xin việc cũng dễ … bà nói với ba đứa nhỏ:
        -      Má nghĩ … cũng chẳng cần những thứ đó làm gì, má có thể mua
        cho các con mà … đừng buồn, các con vẫn đến trường đi học bình thường
        nhé!
        -      Sau ngày hôm nay là tụi con được nghỉ hè rồi má!
        Bé Mai nói với mẹ và thằng Hòa đã thôi khóc, Hòa bước lại ngồi bên cạnh
        mẹ, bà Thu vuốt tóc con mà quả tim bà đau nhói, bà an ủi thằng bé:
        -      ừ! con ngoan, ngày mai nghỉ hèở nhà mấy tháng có thích không?
        -      ở nhà buồn lắm má … cho con học hè đi!
        -      học hè ở đâu? ở nhà má dậy cho các con học nhe …
        Con bé Mai cũng chạy lại ngồi bên cạnh bà Thu nó ôm cánh tay mẹ và xin:
        -      Má! … cho con học tiếng Anh giống chị Thảo đi, con thích học
        môn đó lắm!
        Bà Thu chưa kịp trả lời thì Bích cũng lên tiếng:
        -      Má! Con cũng muốn học tiếng Anh giống như chị Thảo, má cho
        tụi con học đi má, tụi con học ở nhà má dậy vui hơn mà không bị người ta
        ganh ghét! còn chửi tụi con là … con nhà ngụy nữa! chắc họ không muốn
        cho tụi con học đâu!


        Bà Thu bất chợt nhận được giòng tư tưởng của đứa con nuôi, một thoáng
        ngỡ ngàng đau xót như dao đâm vào tim mình, có thể con bé đang oán
        trách cái số phận của nó quá khổ đau!... cả nhà nó đã chết hết ở nơi vùng
        kinh tế mới, nó muốn ở với bà, muốn tìm một mái nhà, có tình thương yêu
        đùm bọc! dù nghèo đói cũng chẳng thấy cô đơn, chẳng phải một mình lang
        thang ngoài đường, ngoài chợ; thế nhưng bà đã không bảo vệ được cho nó,
        hoàn cảnh gia đình bà đã làm cho nó bị liên lụy! bà nhìn con bé mà không
        biết phải nói gì với nó; Bé Mai thấy mẹ nhìn có vẻ khác thường nó lại nghĩ
        là mẹ đang giận vì nó xin học ở nhà, nó vội phân trần:
        -      Má, cho con học ở nhà đi, ở nhà con vừa học vừa phụ má may đồ,
        má dậy cho con may giống như dậy chị Thảo đó má, con không muốn tới
        trường học đâu, con không muốn nghe người ta nói con là con tù cải tạo,
        là con nhà ngụy đâu!
        Bà Thu nhỏ nhẹ nói với Bích:
        -      Bích!con có hối hận vì có người cha nuôi là tù cải tạo không con?
        má đã quên mất điều này mà nhận con làm con! Con muốn như thế nào thì
                        Tháng sáu hai không một tám
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158