Page 263 - MUDO 77
P. 263

Mũ Đỏ 77                           259
        Trong sự sợ hãi và nhầm lẫn tiếp theo, hai chị em bị tách rời. Lý Thị Vân
        và năm người con – tuổi từ 18 tháng đến 15 tuổi – bắt đầu cuộc hành trình
        từ Ban Mê Thuộc với hàng trăm người khác, chạy theo hướng đông, dọc
        theo con lộ tràn đầy dân tị nạn.
        Được khoảng chừng ba dặm, gia đình lên được chiếc xe bus đầy chật
        người, đi Phước An, khoảng chừng 30 dặm, về hướng đông, trên Quốc lộ
        21. Ngay một nơi nào đó trên đường đi – Lý Thị Vân gặp khó khăn để nói
        về biến cố này – chiếc xe bus và nhiều chiếc xe truck ngưng lại vì bị Việt
        cộng chận đường.

        Với giọng thì thầm, bà nói: “Chúng tôi cũng trông thấy những chiếc xe
        bus khác ngừng lại. Có ba tên Việt cộng trên mặt đường, và nhiều tên khác
        đứng núp trong rừng. Nhiều, thiệt nhiều Việt cộng. Đột nhiên, chúng tôi
        nghe tiếng động cơ của máy bay trên đầu. Bọn Việt cộng trở nên hoảng
        loạn. Tất cả mọi người trở nên hoảng loạn. Một tên Việt cộng bên trong
        rừng la to, ‘Khai hỏa.’ Một tên Việt cộng gần xe bus nói, ‘Đừng, đừng bắn,
        mọi người là thường dân.’


        “Có một lỗi lầm. Tôi không biết việc gì đã xảy ra,” người đàn bà 36 tuổi,
        nói. “Tiếng nổ đầy quanh, chiếc bus nổ tung. Mọi người bắt đầu bắn vào
        chúng tôi.” Tiếng nói của bà tắt ngấm.
        Sự việc tiếp nối, là bà trông thấy thân xác của đứa con trai 5 tuổi, cháy nám
        bên cạnh xe bus. Vỗ về, ôm ấp đứa con nhỏ, Lý Thị Vân trông thấy đứa
        con trai 9 tuổi nằm rên la trên đất. Bà bồng lấy đứa bé và bỏ chạy.
        “Lúc nào nó cũng khóc la,” bà nói. “Lúc nào nó cũng nói ngực bị phỏng
        cháy. Ôi, Thượng Đế! Tôi có thể làm được gì? Và rồi nó ngưng khóc. Tôi
        nhìn nó. Đôi môi nó trở nên đen hơn, đen hơn và đen hơn, và cháu mất
        mạng.”

        Đứa con thứ ba, tuổi vị thành niên, bị mất tích và được xem như đã mất.
        Với sự giúp đỡ của các người dân thiểu số, người đàn bà chôn đứa con 9
        tuổi, cả hai mẹ con được những người dân thiểu số cho ăn uống và dẫn
        về Phước An. Nơi ấy, chị em gặp lại nhau. Lý Thị Tính, người con bà
        và người chú bị thương mất ba ngày đi bộ 30 dặm từ Ban Mê Thuột đến
        Phước An.”
        A Highlands Mother Escapes, but Pays a Terrible Toll/Bernard Weinraub/
        The New York Times, March 19, 1975


         “Ôi, Thượng Đế,” Cường nói với chính ông khi nhìn bộ quân phục màu
        xanh lá cây, đôi chân và phần bụng, giờ thêm cái đầu đen, chỉ nhìn được
        thoáng qua cái đầu, nhanh chóng và biến mất trong những làn sóng bạc
                           Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268