Page 206 - DanSan68
P. 206
206 Muõ Ñoû 68
Các bạn Nhảy Dù thương mến.
Tôi nghỉ rằng trong cuộc đời quân ngũ chúng ta ai cũng có một “Nó”.
Một thằng bạn thân thương nhờ chinh chiến khói lửa mới quen biết nhau.
Như một Thiếu úy Dũng cùng khóa 19 Võ Bị của Đoàn Phương Hải quê
ngoài Đà Nẵng, tử trận tại đồn điền Thuận Lợi, Đồng Xoài ngày 12/6/1965
với câu trách thân mến “Cũng lại là mày.” Góc Biển Chân Trời (191)
Có bao nhiêu “Nó” trong cuộc chiến của hai bên Nam Bắc? Chắc là nhiều
vô số kể. Rồi có bao nhiêu “Nó” đang sống tàn tật ở quê nhà.

Hôm nay tôi muốn nói đến một “Nó” mới nửa. Chúng ta qua định cư
nước Mỹ đến nay phần đông đã ổn định vật chất và cuộc sống bình yên
lặng lẽ đi đến đoạn cuối. Chúng ta trở thành bạn không phải trong cuộc
chiến, trong quân trường nửa mà vì là cái quá khứ Nhảy Dù, vì là một
thời đã là Nhảy Dù. Mỗi năm chúng ta gặp nhau một lần vào dịp đại hội.
Những Vị Sao đã ra đi, những Niên Trưởng, Huynh Trưởng mai bạc vắng
bóng cũng nhiều. Mỗi năm một thưa đi dần. Đám Dù trẻ nhất cũng đà 60.
Một sự thật hiển nhiên là những người lính Nhảy Dù Việt Nam sẽ không
tồn tại không bao lâu vì chúng ta không có hậu duệ như những quân đội
nước khác. Nhưng chúng ta sẽ tồn tại trong văn chương, trong những hình
ảnh lịch sử nghiên cứu (Bảo Tàng Viện).
Thế thì hảy giử gìn tình bạn “Nó”
Bây giờ tôi không chê “Nó” cải lương nửa mà “Nó” thật sự chuyên chở ý
nghĩa tình bạn, tình đồng đội nhờ chinh chiến mới quen nhau, tình bạn của
bạn lính sống cũng như chết
Thạch đầu đà



























Giả từ Denver
   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211