Page 160 - DanSan68
P. 160
160 Muõ Ñoû 68
chính tông. Ngày xưa gia đình bà giàu có. Vợ chồng làm chủ một hãng
dệt lớn nhất nhì Hà Nội. Sau hiệp định Genève, chia đôi đất nước, chần
chờ tiếc của, chưa kịp xuống tàu há mồm chạy vào Nam thì bị đánh tư sản.
Chồng bà chết trong tù, nhà cửa bị tịch thu, bà bị bắt buộc phải dắt theo
hai đứa con, một trai một gái, đứa nhỏ nhất chỉ mới sáu tuổi, cùng một số
“đối tượng” khác lên vùng núi non này, lúc ấy gọi là Khu Kinh Tế Mới
Thượng Sơn.
-































Ngày ấy, cả khu này chỉ là rừng thiêng nước độc. Chỉ ba tháng sau là con
bé gái chết vì sốt vàng da, mà không tìm đâu ra một viên thuốc.
Bà nhìn lên trời mơ màng, kể lại cho bọn tôi những ngày đầu mới đến,
nước mắt chảy dài trên má.
Sau đó, vì bản năng tự tồn, những người “Hà Nội lưu đày” (chữ của bà),
ngồi lại, cùng bàn bạc nắm tay vượt lên số phận. Trong số những người
lên đây, có nhiều thành phần, đa số là tư sản và trí thức. Với bộ óc và với
kinh nghiệm trên thương trường, vậy mà họ đã tận dụng được để cùng
nhau vươn lên trong chốn thâm sơn cùng cốc này. Dù nghèo khổ, họ vẫn
giữ được cái tình, cái thanh lịch của người Hà Nội. Điều mà chính quyền
cần họ phải gột rửa.
Ngày tiễn chúng tôi đi, bà năn nỉ và đút lót anh vệ binh cho chúng tôi
được nhận một kí nếp, một ít thịt rừng muối mặn, nhưng bị chối từ, mặc

Giả từ Denver
   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165