Page 155 - DanSan68
P. 155
Muõ Ñoû 68 155

ngõ con đều gọi từng tiếng :
- Ba ! Ba...dìa...chỡ...con...đi...chơi.
Hay mỗi khi muốn nghe nhạc con gào lên từng tiếng :
- Ba ! Tuấn...Vũ...đi !
Bây giờ, con nằm đó nhìn ba một hồi lâu, rất lâu rồi mới gật đầu thật mạnh
như con đã nhận ra ba. Con cười, nụ cười thật rạng rỡ, nhưng hai khóe
mắt con bỗng ràn rụa làm tim ba đau nhói. Con ơi ! ba đã về bên con nè !
nhưng rồi vài bữa sau ba lại phải đi rồi, làm sao ba có thể mang con theo
khi những người Việt làm trong lãnh sự quán nói rằng ba phải đóng tiền
thuê bác sĩ và y tá đi theo phi cơ thì người ta mới cho con đi.Rồi đây, cha
con mình lại xa đến nửa vòng trái đất. Biết đến bao giờ cha con mình lại
được gần nhau ? Con đã quay sang nhìn dì, một người đàn bà xa lạ mà
con chẳng hề có chút hình ảnh nào trước đó.Bất chợt con gật đầu và cười
một cách dễ thương ,dù nụ cười không còn được tròn trịa sau những năm
tháng động kinh. Dì đã khóc ngon lành như chưa từng rơi vào cảnh ngộ
nầy. Cho đến một
ngày ba và dì cũng phải ra đi, ba hôn con như ngấu nghiến một điều gì sợ
vuột mất.Ba và dì vào thăm con, ôm chặt con vào lòng, nước mắt không
thể nào ngăn nổi ,nghẹn ngào quay lưng bước đi thật tàn nhẩn, không dám
quay nhìn lại.


*
Tám tháng sau trên đất Mỹ, ba mới tan ca về nhà lúc 2 giờ sáng, đã bàng
hoàng nghe giọng chú con nức nở từ Việt Nam ,báo qua điện thoại là con
đã ra đi. Một sự ra đi thanh thản ở cái tuổi 26. Cả một quảng đời con chỉ
biết nằm yên một chỗ, sống như đã chết. Ba và dì đã khóc hết nước mắt
cho con, nhưng sau đó dì đã an ủi ba nên bình tâm cầu nguyện cho con. Dì
tin rằng, từ ngày con được sinh ra đời đến lúc con ra đi con chỉ nằm bệnh
một chỗ, con chưa hề làm gì nên tội cả. Do vậy, từ giây phút này, con đã
rủ bỏ được một kiếp nhân sinh đau khổ. Lúc hay tin con qua đời dì đã ngồi
xuống đọc kinh cầu nguyện cho con. Cuối tuần đó bạn bè ba và dì đã xin lễ
cho con ở nhà thờ, dì nói dì tin rằng giờ nầy con đã bằng an bên nhan thánh
Chúa, bởi con vô tội. Ba cũng tin như vậy. Thôi ! Hãy yên nghỉ con nhé !
Tháng tư bây giờ lại sắp về, ba viết những dòng nầy cho con như một hoài
niệm buồn Hãy yên ngủ , con yêu của ba.Cũng đừng bao giờ gợn lên ý hận
thù những kẻ đã hành hạ ba những đòn thù vô nhân con nhé, bởi Chúa đã
dạy chúng ta hãy cầu nguyện cho kẻ thù, bởi chúng chẳng biết những điều
chúng làm. Hãy đặt chúng hoàn toàn vào quyền phán xử của Chúa ở Ngày
Phán Xét Sau Cùng con nhé !...
Nguyễn Chu Thủy



Giả từ Denver
   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160