Page 164 - DanSan68
P. 164
164 Muõ Ñoû 68
Vợ chồng em và chắc chắn là vong linh của mẹ em nữa, xin muôn vàn
cảm tạ ơn anh.
Không ngờ chỉ có mấy ngày ngắn ngủi rất xa xưa, mà mãi đến nay anh
vẫn còn nhớ đến mẹ con em. Riêng em thì gần như đã quên chuyện ấy nếu
không có anh nhắc lại hôm nay.

Giờ em mới nhớ lại, sau khi các Anh rời khỏi nhà em, mẹ em khóc mất
mấy hôm. Bà bảo phần thì tội nghiệp các anh, phần thì nghĩ tới số phận oan
khiên của gia đình em vào những ngày đảng vừa lên nắm chánh quyền. Bà
bảo các anh và gia đình chúng em cũng cùng gánh chung số phận.

Chúng em cũng xin báo tin để anh mửng, là với số tiền anh cho, chúng em
đã đưa được mộ phần của bố em ra một nghĩa địa khác, trước khi chính
quyền cho san bằng khu nghĩa địa cũ để xây đô thị. Khu nghĩa địa mới dù
nằm khá xa thành phố nhưng sạch sẽ và yên tĩnh. Vợ chồng em cũng cãi
táng phần mộ của mẹ em và đứa em gái ở Nghĩa Lộ, đưa về chôn bên cạnh
bố em. Gọi là nghĩa địa, nhưng phải mua với giá rất cao. Nếu không có
tiền của Anh cho, biết đến lúc nào chúng em mới thực hiện được lời ước
ao trăn trối của mẹ em.

Nghe đất nước đã đổi mới từ lâu, nhưng có lẽ chỉ đổi mới ở dưới những
thành phố lớn, chứ cái làng Thượng Sơn của chúng em thì ngày thêm khốn
khó. Rồi nay mai vợ chồng em cũng phải bỏ Thượng Sơn mà về Hà Nội,
hoặc chạy thẳng vào Sài gòn. Có làm ô xin hay phải sống ngoài đường
chắc cũng còn khá hơn.

Phân vân mãi, cuối cùng chúng em cũng phải báo đến anh một tin buồn.
Thằng bé Khiêm con em cũng không còn. Trên chuyến tàu Thống Nhất
ngày ba mươi tết hôm ấy, nó bị cướp. Không hiểu có phải bọn cướp biết
được cháu giữ số tiền lớn của anh cho, nên đánh để cướp. Nhưng dù bị
máu me thương tích đầy người cháu vẫn hai tay ôm chặt lấy túi tiền khâu
kỷ trong mấy lớp áo trước ngực. Bọn cướp tháo chạy trước khi có công an
đường sắt tới.

Về nhà cháu tỉnh táo được một vài hôm, ăn tết với chúng em, kể lại
chuyện bất ngờ gặp anh, được anh yêu thương và gởi cho chúng em một số
tiền quá lớn. Chúng em cứ tưởng mình nằm mơ. Nhưng chỉ một tuần sau
cháu bị sốt nặng rồi hôn mê. Đem vào bệnh viện huyện, bác sĩ bảo cháu
bị cảm cúm, cấp cho mấy viên aspirin và dặn em mua mật ong cho cháu
uống sẽ khỏi. Nhưng càng lúc thấy cháu càng tệ hơn, em xin phương tiện
chuyển vào bệnh viện tỉnh. Chờ mãi không có, vợ chồng em nóng lòng

Giả từ Denver
   159   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169