Page 167 - DanSan68
P. 167
Muõ Ñoû 68 167

Cũng không có gì phải rên thét lên
khi họ xé banh lại vết thương xưa cũ
Không có gì phải sung sướng ghê lên
khi họ bắt đầu chơi trò chơi sám hối
Không có gì phải run lên như cơn động kinh
khi họ buộc phải chìa ra bàn tay âm mưu hòa hợp
Như một nắm rắn nằm khoeo như không bao giờ động thủ
Nhưng chỉ cần bạn thò tay ra là một cú đớp kinh hoàng

Họ rất thích viết về mình hàng bao nhiêu năm rồi cũng không gì lạ
Trò chơi hồi kí ngôn ngữ văn chương của Stalin Lenin Fidel Mao Đặng
Của một lố nặc nô âm binh tiểu tướng của chư hầu độc tài và toàn trị
Trò chơi của những Ông Vua không có ngai không bao giờ quên đi quyền
lực
Trò chơi của những sinh linh bị chà đạp như zun dưới chân gót của bạo
tàn

Họ là một thế giới của những chiến binh ngây thơ
Từ những cánh đồng của mù sương mê man bập bùng u mặc
Họ là những kẻ quyết tử cho một cái gì đó quyết sinh
Từ bưng biền đổ tràn ra phố thị
Họ giải phóng ánh sáng của văn minh trở về bóng đêm của thời tiền sử
Họ tắt hết ánh sáng của điện năng và soi đường bằng ánh đuốc
Họ là những Ông Vua trong một thế giới của trần truồng

Họ biến Đất Nước nầy thành những cuộc ca vang
của bao nhiêu ngày chiến thắng
Họ là kẻ thắng cuộc trong một cuộc chơi
của những ông bầu khói lửa
Họ bóp chặt siết chặt và ngủ say
trên mồ hôi và xương máu
của những hi sinh tan tác rùng rục những nỗi buồn

Không có gì lạ khi họ được viết lại
như là những tên bạo chúa có lòng nhân từ kì quặc
Họ rất thương nhân dân và thương những người anh em
Thương một cách hận thù những kẻ đã bị nửa chừng thua cuộc
Họ cũng là những kẻ khôn ngoan
như những con sói hoang giữa cánh đồng nhân loại
Ho cai trị nhẹ nhàng tàn độc mê man nhưng nanh nọc
Như một đàn thú hoang đang săn không mệt mỏi những con mồi

Giả từ Denver
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172