Page 280 - MuDo67
P. 280


không vượt được Sơn Hải
Quan.
Bấy giờ ở kinh thành có
loạn, Lý Tự Thành đã diệt
được nhà Minh, dự tính
sẽ lên làm vua, cho người
liên minh với Ngô Tam
Quế. Tam Quế có một
người thiếp yêu ở kinh
đô, bị một tướng của Lý
Tự Thành cướp mất. Vì
vậy, Ngô Tam Quế tức
giận, bỏ Sơn Hải Quan,
liên hợp cùng quân Thanh
kéo về kinh đô để trừng
trị kẻ đã cướp người thiếp
của y. Nhờ đó, nhà Thanh
lên ngôi ở Bắc kinh, cai
trị Trung nguyên 300
năm. Người Tầu không
ngo ngoe gì được, phải
chờ đến cuộc cách mạng
Tân Hợi để “nồi da xáo
thịt” cho tới khi Tưởng thua chạy ra Đài Loan. (xem phụ lục trích từ “Sử
Trung Quốc” của Nguyễn Hiến Lê)

Dĩ nhiên, người được mê phải là người đẹp, còn như nói yêu người
xấu, không hẵn là không có, nhưng có thể coi như đó là ngoại lệ, ít khi.
Dã sử còn nhắc chuyện vua nhà Lý gặp Ỷ Lan phu nhân. Bà xấu đẹp
không biết nhưng mặt lại rỗ. Khi bị bắt tới “trình diện” vua Lý, thấy mặt
nàng, vua bảo sẽ ra một câu đối, nếu đối được thì vua tha tội “khi quân”
vì không chịu quì xuống, đứng dựa (ỷ) vào cây “lan” khi kiệu vua đi qua.
Câu vua ra là:
Rỗ chằng, rỗ chịt, rỗ chín mười mươi
Cô gái đối là:
Yên nước, yên dân, yên luôn bốn bể.
Mê? Người đàn ông mê gái, mê vợ bé, ít ai mê vợ cả. Vì vậy mới có
câu ca dao:
“Gió đưa bụi chuối, sau hè,
Anh theo vợ bé bỏ bè con thơ”
Câu thơ đầu thuộc thể hứng. Người vợ đêm nằm nghe tiếng lá chuối
   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284   285