Page 284 - MuDo67
P. 284




Về nhà, Chử Đồng Tử truyền mọi sự lại cho vợ. Tiên Dung giác ngộ
bèn bỏ việc buôn bán, cùng chồng chu du tìm thầy học đạo. Một hôm tối
trời, đã mệt mà không có hàng quán ven đường, hai vợ chồng dừng lại cắm
gậy úp nón lên trên cùng nghỉ. Bỗng nửa đêm, chỗ đó nổi dậy thành quách,
cung vàng điện ngọc sung túc, người hầu lính tráng la liệt. Sáng hôm sau,
dân chúng quanh vùng kinh ngạc bèn dân hương hoa quả ngọt đến xin làm
bầy tôi. Từ đấy chỗ đó phồn thịnh, sung túc như một nước riêng.

Nghe tin, vua Hùng cho là có ý tạo phản, vội xuất binh đi đánh. Quân
nhà vua đến, mọi người xin ra chống cự nhưng Tiên Dung chỉ cười và
từ chối không kháng cự cha mình. Trời tối, quân nhà vua đóng ở bãi Tự
Nhiên cách đó một con sông. Đến nửa đêm bỗng nhiên bão to gió lớn nổi
lên, thành trì, cung điện và cả bầy tôi của Tiên Dung - Chử Đồng Tử phút
chốc bay lên trời. Chỗ nền đất cũ bỗng sụp xuống thành một cái đầm rất
lớn.
Nhân dân cho đó là điều linh dị bèn lập miếu thờ, bốn mùa cúng tế, và gọi
đầm đó là đầm Nhất Dạ (Đầm Một Đêm), bãi cát đó là Bãi Tự Nhiên hoặc
Bãi Màn Trù và chợ đó là chợ Hà Thị.

Truyền thuyết 2:
Trọng Thủy, Mỵ Châu
Thục Phán An Dương Vương xây thành Cổ Loa, xây mãi không xong, vì
có yêu quái phá hoại. Nhà vua bèn lập đàn cầu. Thần Kim Quy hiện ra, dẹp
yêu quái và chỉ cách nhà vua cách xây thành. Xây xong thành, thần Kim
Quy còn tặng nhà vua một cái móng rùa để làm lẫy nỏ thần, bắn một phát
ra hàng vạn mũi tên.
Nhờ nỏ thần, mấy lần Triệu Đà đem quân sang đánh đều bị đại bại. Triệu
Đà bèn xin giao hòa rồi sai con trai là Trọng Thủy sang cầu hôn với con
gái vua An Dương Vương là Mỵ Châu. Thâm ý của Triệu Đà là dùng con
trai làm do thám.
Vô tình, An Dương Vương thuận nghị hòa và nhận lời cầu hôn của Trọng
Thủy.
Trọng Thủy dò hỏi, Mỵ Châu kể lại cho chồng nghe chuyện chiếc nỏ
thần.
Trọng Thủy nói với vợ muốn xem nỏ. Nghe lời chồng, Mỵ Châu lén lấy nỏ
thần đưa cho chồng xem. Trong Thủy bèn thay cái lẫy nỏ bằng một cái giả,
rồi giả nói với vợ là nhớ nhà, xin phép về thăm cha mẹ.
Trước khi chia tay, Trọng Thuỷ hỏi vợ:
- “Trong lúc xa nhau, lỡ có giặc thì làm sao tìm nhau?”
Mỵ Châu nói:
   279   280   281   282   283   284   285   286   287   288   289