Page 277 - MuDo67
P. 277


Nguyên văn:
Yên lung hàn thủy, nguyệt lung sa,
Dạ bạc Tần hoài cận tửu gia.
Thương nữ bất tri vong quốc hận,
Cách giang do xướng “Hậu Đình Hoa”

Khói bay, nước lạnh, khói trăng pha,
Thuyền đậu sông Tần cạnh Tửu gia.
Hận nước gái buôn không biết rõ,
Cách sông còn hát “Hậu Đình Hoa”.

Trong “Cung Oán Ngâm Khúc” của Nguyễn Gia Thiều ở nước ta, cũng
có câu:
Vườn Tây Uyển khúc trùng thanh dạ,
Gác Lâm Xuân điệu ngã Đình Hoa.
Thừa ân một giấc canh tà,
Tờ mờ nét ngọc, lặp lòe vẻ son.


Trong bài hát Đêm Tàn Bến Ngự có câu...
Thuyền mơ trong khúc Nam Ai,
Đàn khuya trên sông ngân dài.
Ai luyến, ai tiếc khúc ca Tần Hoài!

Khúc ca Tần Hoài chính là khúc Tần Hoài Dạ Bạc nói ở trên.
Sông Hoài, còn gọi là Hoài Hà, Hoài Thủy, lớn thứ ba sau Dương Tử và
Hoàng Hà, không chảy ra biển mà đổ nước vào sông Dương Tử. Sông
chảy qua Tần Hoài là một quận của Nam Kinh.

6)- Điêu Thuyền
“Bọn ta đều chết cả về tay người đàn bà này”
(Lý Nho, mưu sĩ Đổng Trác)
Đổng Trác lộng quyền. Vương Doãn muốn trừ bèn lập mưu với Điêu
Thuyền là con gái nuôi, hát hay, đàn giỏi, sắc đẹp khiến trăng phải xấu hổ
mà dấu mình đi (“bế nguyệt”), Cung Oán Ngâm Khúc gọi là “Hương trời
đắm nguyệt say hoa). Điêu Thuyền là một trong “tứ đại mỹ nhân”.
Vương Doãn gả Điêu Thuyền cho Đổng Trác, nhưng xúi Điêu Thuyền
ngoại tình với Lã Bố, con nuôi Đổng Trác. Thế rồi hai cha con Đổng Trác
- Lữ Bố giết nhau.
Đổng Trác bị giết rồi, dân chúng thoát khỏi ách cai trị tàn ác.
Đổng Trác mê say tiếng đàn, giọng hát, ánh mắt của Điêu Thuyền được
mô tả như sau:
   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282