Page 160 - MuDo67
P. 160





Meï Đoàn phương Hải







Vieät Nam






Viết cho Mẹ Việt Nam
Cuối tuần vừa qua tôi và một số bạn bè đến nghĩa trang để tiễn đưa
người bạn vừa mới đột ngột ra đi. ..
Qua hàng phong lá úa đổi mầu từ đỏ sang vàng tím, bên đàn chim sâu nhỏ
bay nhảy trên cành, cùng vài ba chú sóc đuôi cong rung rinh như những
bông lau xám, mắt long lanh đen nháy đang rụt rè, gậm nhấm những trái
cây khô rơi vãi trên thảm cỏ phủ đầy lá úa vàng thì tôi biết trời đã sang
thu.
Mùa thu ở San Jose “Thung lũng hoa vàng”, đến thật nhẹ nhàng, không
chờ, không đợi như khi nghe tin anh bạn cùng trường, to lớn, khỏe mạnh,
ăn trưa xong bỗng cảm thấy hơi chóng mặt, rồi từ từ gục xuống bàn làm
việc, bên cạnh màn hình computer còn đầy những dữ kiện dở dang của
công việc đang làm.
Cái chết đến thật ngỡ ngàng, không đớn đau, trăn trở, ngủ giấc ngàn thu
mà ngỡ như mình đang chợp mắt trong giấc ngủ trưa lung linh hoa nắng.

Hai năm trước thì Duyên ở Orange County, “Thanh râu” 8 Dù bên To-
ronto Canada, Bông, Sơn ở San Jose, và mới tháng trước đây Bàng ở Nam
Cali… Tất cả đều đi ở lứa tuổi 6, 7 mươi, cái tuổi chưa hẳn đã già mà cũng
không còn là trẻ. Tuổi đếm từng năm, tuổi của những chiếc lá đang khô,
đang từ từ héo úa đổi mầu, dễ dàng rơi bay, như vạt nắng heo hắt cuối ngày
trong những chiều thu phai nắng.
Bên những mái tóc điểm sương, mỗi khi họp mặt bạn bè thường đùa
giỡn với nhau, “thất thập cổ lai hi” là “bonus life” của những người lính
chiến, mà đáng lẽ đã phải nằm xuống đâu đó ở Bắc, Nam, Trung, nơi góc
rừng, khe suối trên quê hương trong cuộc chiến vừa qua. Nhưng vì vận
nước, cơ trời đổi thay nên đang may mắn sống những năm tháng cuối đời
ở những góc biển chân trời xa lạ.
   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165