Page 208 - MUDO82
P. 208

Mũ Đỏ 82                                                     206

kéo dây dài cho đến mùa hè để vui chơi. Cứ thế nên rất chóng anh

trở nên già cả, tóc bạc phơ, lưng còm và chống gậy. Biết vậy, nên về

sau tôi vừa học vừa chơi, chơi cũng nhiều mà học cũng nhiều, vừa

làm việc vừa vui hưởng, ngoại trừ mươi năm mới qua Mỹ chỉ biết

làm chứ chưa biết chơi. Hiện tại thư thả sống, thư thả chơi, thư thả

viết gõ, cho những ngày sắp tới chậm và thật chậm.

Cô giáo cho làm bài tập về câu ngụ ngôn “Đường đi khó, không khó

vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông”. Tôi

viết trả lời “Thưa cô, em thấy mình có nhiều cầu bắt ngang qua sông,

như cầu Bến Ngự, cầu Phủ Cam, cầu Ga, cầu Trường Tiền. Nếu sông

không có cầu thì mình đi bằng thuyền. Và em tình nguyện chèo

thuyền vì em rất thích chèo…” Cô phê “Lạc đề. Chưa hiểu hết.” Về

sau nghĩ lại, tuy có lạc đề, tôi vẫn cảm thấy mình có tinh thần phục

vụ từ lúc còn nhỏ, dù chỉ xin tình nguyện chèo thuyền thôi.

  Một câu truyện khác về cậu học trò rất nhác tắm, chuyên ở bẩn,
không chịu gội đầu. Ngày nọ có hột rớt trên đầu, theo thời gian hột
mọc thành cây, lớn dần trên đầu. Nhìn hình thấy rất ghê. Bây giờ
nghĩ đến vẫn còn sợ, nên dù ở tuổi trên bảy mươi tôi vẫn quyết định
cạo trọc tóc trên đầu, nhất là trong mùa Covid này.

  Ở lớp Nhì với Cô giáo Hy, một bài đọc kèm theo hình vẽ cho thấy
năm hay sáu chú bị mù mắt được cho sờ một con voi. Một chú sờ
được vòi con voi nghĩ đó là con voi, chú khác sờ cái tai nghĩ đấy là
con voi, chú nọ sờ cái ngà voi nghĩ đây là con voi, còn chú kia ôm
cái chân voi nghĩ đấy là con voi…Khi lớn, đọc nhiều thấy nhiều đi
nhiều biết nhiều, chúng ta càng thấu hiểu kiến thức của mình còn
quá thô sơ, nhận thức của mình còn quá thiển cận, vì biết vậy nhưng
thực ra không hẳn như vậy. Cuộc đời luôn là một nơi học hỏi không
ngưng, nhất là việc đi tìm sự thật. The truth, the whole truth and
nothing but the truth.

  Trong một bài đọc của lớp Nhì, có thằng bé có tính nghổ nghịch,
thường hay phá phách xóm làng. Một bửa nọ, nó đứng trước nhà la
lớn nhiều lần “bớ làng xóm nhà tôi cháy”. Nhiều người chạy nhanh
đến giúp, hóa ra nhà không cháy mà chỉ thấy thằng bé ôm bụng cười
ngất ngưỡng. Ba bốn lần như vậy xẩy ra, lần nào cũng có người chạy

Xuân Nhâm Dần, 2022
   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213