Page 210 - MUDO82
P. 210

Mũ Đỏ 82                             208

giá, giàu sang. Như cảnh dân Bắc Triều Tiên khóc đám tang lãnh tụ

tối cao của đảng. Hay ngoạn mục hơn cả “Ông Stalin ơi! Ông Stalin

ơi! Hỡi ơi! Ông mất! Đất trời có không?” Ôi thôi! trò chơi con nít

lúc xưa bây giờ thuộc về người lớn.

       Hồi còn nhỏ ai lại không thích nghe người lớn kể chuyện ma.
Nào là ma le lưỡi đỏ cả máu, ma hời, ma xó, ma rà dưới nước, ma
cụt chân cụt đầu. Mỗi lần ngồi nghe chuyện ma, tôi run sợ, co rúm cả
người. Lớn tuổi thêm, tôi còn chơi cầu cơ nữa. Khi ở Mỹ, mới thấy
rỏ những chuyện ma quỷ, chuyện kinh dị có nguyên cả một kỹ nghệ
điện ảnh đi theo làm ăn. Nhất là trong mùa Halloween, nhìn các con
chăm chú thích xem những phim ma quái làm tôi buồn vì bị mất tài
kể chuyện ma, như khi còn ở trong nước.

  Một trong những cây tôi có nhiều kỷ niệm là cây Phượng, vì suốt
18 năm tôi trở thành “cư dân” khuôn viên trường Đồng Khánh, một
nơi có rất nhiều cây Phượng. Mùa hè là mùa của Phượng, mùa của
“Nghìn hoa phượng vĩ huy hoàng trổ bông” (Trần Dạ Từ). Và cũng
là mùa của thi cử. Thời gian này, hoa Phượng sáng rực cả một góc
trời nhờ vào sắc đỏ của nụ hoa kết thành từng tản lớn. Các chị đến
học thi thường hay ngồi dưới tàn cây Phượng, nhờ tôi leo lên cây
hái các chùm hoa Phượng, cho vào giỏ xe trước khi đạp về nhà cuối
ngày. Với chiếc quần xà lỏn trên người, tôi vui vẻ leo, chồm ra các
cành nhỏ trong khi phía dưới mấy chị hò hét vỗ tay khuyến khích,
chỉ chỏ cười. Khi ở tuổi 12-13, tôi bắt đầu trổ mã, bể tiếng và biết ốt
dột, tôi thôi chơi trò khoe của.

  Tôi có 2 bà chị sinh đôi rất giống nhau, người bên ngoài rất khó
nhận ra được, một người tên L.Tâm, một người là M. Tâm. Đi ngoài
đường nến có ai lỡ kêu “Tâm”, cả hai bà đều nhìn về hướng gọi. Khá
nhiều anh nhờ tôi đưa thư. Tôi nhận hết vì thấy tội nghiệp và cũng vì
có nhận chút hối lộ; tôi chia điều cho cả 2 chị vì đa số bì thơ không
có viết tên người nhận, mà nếu có thì đơn giản chỉ đề “Gởi Tâm”.
Ngày nào nhận 1 lá thư tôi đưa cho một chị, ngày hôm sau nhận 1 lá
thư khác, tôi chia cho chị kia. Chị nào cũng vui cả. Tuy nhiên cũng
có lúc xẩy ra cảnh tréo cẳng ngỗng, tôi chuyễn lộn thư của 1 người
quen với chị này qua cho chị kia. Thế là có màn lời qua tiếng lại.

Xuân Nhâm Dần, 2022
   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215