Page 211 - MUDO82
P. 211

Mũ Đỏ 82             209

Nhưng chẳng sao. Vì hầu như tất cả các loại thư đó rồi cũng được
hai chị chuyền tay nhau đọc. Rồi cả nhà tôi cũng được đọc theo. Từ
đó tôi học được bài học: khi đi cua gái thì chớ nên viết thư. Không
có gì gọi là bí mật mà cả gia đình người con gái không biết.

   Vào một buổi chiều đạp xe trên cầu Trường Tiền, tôi gặp lại một
chị bạn học cùng lớp tiểu học Đồng Khánh với tôi dạo nào. Chị đi
bộ trên cầu, mặc áo tang trắng với một em bé vài tháng tuổi ở nách
hông. Chị cho biết chồng chị mới tử trận. Khi ấy tôi đang học lớp
Quatrième tại trường Providence. Đó là lần đầu tiên tôi biết đến một
cái chết liên quan đến chiến cuộc.

  Trường Providence có 1 sân bóng rổ tại Préau và 1 sân đá banh rất
rộng ở phía sau. Hồi đó tôi không biết chơi bóng rổ, nhưng rất muốn
chơi đá banh. Cũng vì trong xóm Đồng Khánh, giữa đám mù đàn em
đá banh tennis thì tôi là thằng chột nên có vẻ đá ngon lành. Nhưng
khi đá thử vài lần tại sân trường Providence, không những tôi bị hụt
hơi khi chạy, mà còn bị các bạn cùng trang lứa như Trần Văn Hóa,
Nguyễn Văn Sa, Nguyễn Văn Thi, Bùi Văn Ái…lấn ép quá chừng,
làm tôi té đùi đụi, chân cẳng tím bầm nên tôi tự động dãn ra. Thay
vào đó, tôi theo bạn Vĩnh Việt San về nhà của bạn ở gần nhà thờ
Dòng Chúa Cứu Thế, nằm trong phòng cùng nhau nghe nhạc Sylvie
Vartan, Francoise Hardy… rồi chở nhau trên xe Velosolex của San
lượn qua về trên các đường gần trường. Đó là giai đoạn đi nghễ gái
đầu tiên của thằng con trai vừa lớn.

                       Trong một thách
                     đố bất ngờ, Lương
                     và tôi - hai chúng
                     tôi cùng ở trong
                     trường Đồng
                     Khánh từ nhiều
                     năm qua - cùng
                     bơi song song bên
                     cạnh chiếc thuyền
                     chèo tay chở mấy
                     chị học sinh Đồng

Xuân Nhâm Dần, 2022
   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216