Page 204 - MUDO82
P. 204

Mũ Đỏ 82      202

đời em, Ta nhìn nhau ánh mắt không quen…

Không! Ta đã không còn `được nhìn nhau nũa! Số phận đã chia em
và Anh .mỗi người một nơi, người đi về với lòng đất vô thức, kẻ ở
lại với quay quắt nhớ thương từng kỷ niệm của tháng ngày đã qua.

Em không còn nước mắt để khóc cho anh, em không còn nước mắt
để khóc cho em, một người con gái nhẹ dạ của thời chiến tranh:
Túy ngoạ. sa trường quân mạc tiếu, Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
… Xưa nay chiến trận có mấy ai về Phong ơi.!! Đứng bên cạnh mộ
Anh, em không được vật vã khóc như những người vợ tử sĩ khác, em
không được khóc ngã qụy với thân nhân dìu đỡ hai bên.

Em một mình can đảm khóc ngậm ngùi cho sự chia tay qúa ngắn
ngủi của tụi mình, em ngước mặt nhìn trời dấu lệ với mọi người, em
oán ai bây giờ !!!, Trời cao rất cao, trời xanh rất xanh, nơi khoảng
trời trong xanh ấy có thấy chăng một cánh dù bay mãi không về điểm
hẹn Delta , bỏ lại nơi đây cuộc tình dang dở của mình em, những
tưởng được làm lại cuộc đời , chỉ xin một cuộc đời tầm thường của
người vợ lính như bao người khác mà trời chẳng chịu thuận cho.

Liên tiếp 3 năm, để làm tròn một lời hứa, thứ bảy hàng tuần, em một
mình đem hoa lên Nghĩa Trang Quân Đội, em thắp một tuần hương,
em nhổ cỏ dại quanh mồ. Đôi khi em chập chùng với ý nghĩ mình
đến đây để làm gì, em tiếc thương anh, điều ấy không hề phủ nhận,
hay em tội nghiệp em còn lại bơ vơ những ngày tháng chẳng biết
làm gì, hay là em “kên” đời thách thức với gia đình anh đã không
chấp nhận em, nên giờ em làm cho nư giận để chứng minh tình yêu
của em ?

Có khi em lên thăm mộ, gặp lúc gia đình Phong cũng lên thăm, em
phải tránh mặt ngồi xa xa ngồi nhờ nơi ngôi mộ khác, người sống
còn có thể đứng trú mưa nhờ nhà người lạ., đến thăm kẻ chết rồi có
còn gì đâu, nhưng em vẫn phải tìm chỗ tránh mặt nơi ngôi mộ một
người không quen…

Những ngôi mộ mới vẫn tiếp nối nhau không phân biệt quan hay

Xuân Nhâm Dần, 2022
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209