Page 202 - MUDO82
P. 202

Mũ Đỏ 82             200

cổ nệ và gia giáo. Ra trường Thủ Đức, Anh Phong chọn ngay binh

chủng Nhẩy Dù rồi Tiểu Đoàn 7, để xa nhà và được sống theo ý

mình

Tụi em vừa gặp lại nhau (vì Phong là bạn của anh ruột em, cùng
ở xóm cũ) rồi lấy nhau chỉ có 11 tháng, Và Phong tử trận ngày 29
tháng 11 năm 1971 tại chiến trường Campuchia khi tuổi đời vừa
được 24, trong khi em một người – nửa đàn bà nửa nữ sinh – mới
vừa 19.

Em không được đến nhà nhìn mặt Phong lần cuối, Em nhờ Mỹ và
Tuệ Tâm, là hai chứng nhân của cuộc đời em, mang hộ em vòng hoa
đế’n viếng tang chỉ vỏn vẹn hai chữ Thương Tiếc trên băng vải tím
buồn.

Em nhớ lá thư cuối cùng Phong viết về cho em, thầy bói nói là Anh
không có số xuất ngoại. Vậy là sai rồi! Anh vẫn xuất ngoại; không
những vậy mà còn mang theo cả em, đó là tấm ảnh của em lúc nào
anh cũng để nơi túi áo ngực ….. Đâu thể ngờ rằng Anh đã đi vĩnh
viễn không về nữa.

Kỷ vật cho em là một tấm thẻ bài và hai tấm ảnh của em, loang thẫm
máu của Anh vào mặt sau tấm ảnh, mặc dù bạn của anh là Trung Úy
Võ Hùng Phi đã cố gắng phơi khô nhưng vẫn không hết mùi tanh
của máu.

Và ngày đưa anh Phong đi về lòng đất, em đi lặng lẽ như bao người
khách khác, bạn bè Anh, những người lính mà em cùng sống trong
trại gia binh nơi Tam Hiệp, họ không có mặt ở đó, vì họ còn đang
miệt mài hành quân nơi sình lầy đất ruộng của xứ Campuchea xa lạ.
, chỉ có hai người bạn thuở còn đi học của Phong là biết chuyện của
em và Phong.

Đám tang xong, mọi người đi về hết. Em một mình đứng lại ngẩn
ngơ với cây thánh giá gỗ chơ vơ: Như vậy là Anh chết thết thật rồi
sao Phong? Tại sao anh chết? Em và anh, chẳng ai dám nghĩ có ngày
hai đứa mình phải xa nhau oan nghiệt như thế này!

      Xuân Nhâm Dần, 2022
   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207