Page 203 - MUDO82
P. 203

Mũ Đỏ 82  201

Vậy mà hôm nay anh lại là kẻ đào nhiệm vĩnh viễn, khi cuộc hành
trình của em và Anh mới chỉ ở bước khởi đầu? Tại sao mảnh áo đài
trang của người nữ sinh bỗng chốc lại trở thành mầu áo tang bay
phất phới nơi đồi trọc với hàng hàng lớp lớp tuổi trẻ trong khoảng
khắc bỗng ngưng đời?

Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ phủ quan tài Anh giờ che nắng cho khối
đất vô tri ấp ủ hình hài của chàng trai hiền lành không ngoan đạo.
Anh nằm đó, bên cạnh người lính truyền tin của anh cùng chết với
anh bởi quả đạn pháo kích, anh nằm xuống nước ruộng bùn của xứ
Campuchea phủ ngập người anh, Trung Úy Phi chạy đến xốc Anh
lên..: miệng nó còn cười như đang nói chuyện với ai..

Tối hôm qua nơi chỗ dừng quân, nằm toòng teng trên võng, tôi còn
hỏi nó “Mày có thấy lạnh cẳng không Phong? “ Bàn tay vỗ lên ngực
áo, nó trả lời “Tao có bé Hằng đây, đâu có thấy lạnh lẽo gì !”

Anh chết như đi vào giấc ngủ của trẻ nằm nôi. Anh giờ đã yên phận
Anh, còn em thì sao ? người ở lại biết làm gì cho qua những buổi
sáng chờ thư từ mặt trận …..11 tháng làm người yêu lính em chẳng
có được mấy ngày vui., dăm bẩy buổi cine’ chạy trốn giả tạo vào Đất
Trời Phương Tây bình yên và tự do trong phim xứ người, một vài lần
đi nghe nhạc “Trả lại em yêu con đường học trò …” với nhiều luyến
tiếc, những quán cà phê thịnh hành với lờì nhạc “Anh trở về dang dở

                         Xuân Nhâm Dần, 2022
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208