Page 172 - MUDO79_80
P. 172

Mũ Đỏ 79-80  170

Bốn con, tôi chỉ cho thằng Nam con dì tôi một con, cái thằng nầy,
chỉ ton hót với Mệ để đòi tôi chia cho nó hai con. Nhưng nó đâu có
qua được tôi.Chắc chắn Mệ thương tôi hơn vì tôi “côi cút” như Mệ
thường nói.Nó thua tôi ba tuổi, đi học về là tìm ngay anh Đồng, xin
xỏ, nịnh bợ… “Anh Đồng làm cho Nam cái ni đi… anh Đồng bày
cho Nam cái nớ đi”…

Mấy cái việc hắn nhờ tôi, chẳng khó gì, có khi hắn ngồi xổm trên
nền nhà, tròn xoe mắt nhìn tôi chế “hỏa tiển” sau khi hắn tom góp
đủ mọi thứ cần dùng … nầy nhé, cắt nhỏ film chụp hình củ nhét vào
ống nhôm thuốc Dagenant hay Ganidant, lấy kìm bóp, kín một đầu,
đầu kia đục một lổ nhỏ. Đặt lên dàn phóng là một cọng kẽm đơn
giản, hỏa tiển được phóng lên bằng cách đốt đèn cầy. Nói là phóng
cho nó oai, thực ra nó chỉ xịt khói, chạy lòng vòng một chút rồi bất
động. Tuy thế, Nam vẫn hí hửng hít khói, bình luận…” Nam thấy cái
mùi khói giống “ bom nguyên tử”.. Anh Đồng giỏi thiệt”…

Mưa ở Huế, cứ rả rich dai dẳng. Ba ngồi với tôi không nói gì, hay Ba
cũng buồn lắm. Tôi nghĩ như vậy, mưa và lạnh thế này nhà ai cũng
đóng cửa, mấy lổ bi, lổ đáo bị bùn bít kín, sân chơi ù mọi người bên
nhà thằng Bê anh cũng trơn ướt. Cũng tại sân bay mọi nầy, tôi đã vật
chị Mai, chị thằng Bê anh trầy đầu gối. Bác Viên, Mạ hắn phết cho
tôi ba roi mây đau điếng, mặc dù trước khi vào cuộc, hai phe đã cam
kết”… cấm khóc,cấm la, về nhà cấm méc”…

Tôi còn ngồi bó gối huống gì Ba. Tự nhiên, ông ôm tôi vào lòng rồi
hôn nhẹ lên tóc, tôi run rẩy đón nhận nguồn hơi ấm áp từ thân thể
Ba chuyền qua và tủi thân khóc thút thít… không biết, mấy đứa bạn
tôi có được Ba Mạ nó hôn hít, nhưng tôi, chắc chắn chỉ một lần đó
suốt đời để tôi biết tôi còn có Ba tôi. Vì chỉ một lần, nên tôi không
thể quên và mãi mãi khao khát cái cảm giác êm ấm khi nép vào lòng
Ba. Ba đặt tôi nằm xuống và ông hát, cây mandolin trên tay ông run
lên những âm thanh kì lạ, không biết Ba đang hát hay Ba đang khóc,
hay Ba nhớ Mạ tôi…
“ … Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi

      Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngưng trôi...”.
Bài hát và những giọt mưa đó, tôi suốt đời ôm theo, để suốt đời ân

                   Tháng sáu hai không một chín
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177