Page 171 - MUDO79_80
P. 171

Mũ Đỏ 79-80  169

Vụn vặt

đời thường Mđ Phan hội Yên

Ba tôi khởi nghiệp bằng nấc thang thấp nhất trên bước đường “hoạn
lộ”. Khi biết Ba đang làm việc gì để trả lời nếu Thầy, Cô hỏi đến là “
Phái viên hành chánh lưu động”. Cái tên mới nghe qua là tụi bạn đã
tròn mắt thán phục, bởi tôi giải thích công việc của Ba theo trí tưởng
tượng của tôi:
-	 Chổ mô có ăn cướp là “phái” Ba tau tới dẹp.
Là thang bậc khởi đầu, nhưng không phải dễ dàng được tuyển chọn.
Năm đó, Ba chở tôi bằng chiếc xe đạp mượn của ông Ngoại, từ nhà
Ngoại trong Thành nội, ra tới trường Thượng Tứ để thi “ Sơ học Yếu
lược”. Trước khi thi bằng nầy, tôi phải qua một năm lớp “đồng ấu”
và một năm lớp “dự bị” ở trường cô Hường ngay cửa Nhà đồ. Có lẽ
đây là khóa thi cuối cùng mà sĩ tử là những chú bé đang thò lò mủi
xanh đã lo việc lều chỏng.
Sau đó, tôi không còn nghe các thi cử tương tự. Tôi thi “Sơ học yếu
lược” xong, được vào học trường Tiểu học Trần Cao Vân thì ba tôi lo
đi thi Premiere. Lúc đó khoảng năm 1952 phải có cài bằng premiere
( sau nầy là bằng tiểu học) mới được vào làm phái viên hành chánh
lưu động.

Ngày đầu tiên Ba được đi làm, ông dẫn tôi đến trước mặt Mệ Ngoại
gởi gắm.Hình như Ba phải đi làm ở đâu xa lắm.
-	 Mệ cho con gởi thằng Đồng, con một mình không lo cho hắn
được, khi mô yên chổ làm ăn, con về đón hắn.
Mệ Ngoại tôi lau nước mắt
-	 Thì anh cứ đi làm, hắn ở đây với tui ăn học.

Việc Ba với Mệ ngoại nói chuyện, tôi không biết có điều gì quan
trọng hơn việc tôi vẫn ở với Mệ. Tôi chỉ sợ, Ba muốn đem tôi đi khi
tổ chào mào bốn trứng trên cay khế bên cạnh cửa sổ chưa kịp nở.

                   Tháng sáu hai không một chín
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176